Theo lời cậu chủ, Hiểu Lan Yên quả thực đã xóa đi địa chỉ của Hình Long... Thế là giờ cô chẳng còn lại thông tin gì về anh cả, nhưng vì cậu chủ dọa nếu không xóa hắn sẽ đuổi việc cô, đương nhiên cô phải nghe rồi...
Sáng sớm, Hiểu Lan Yên vừa làm bữa sáng đã thấy Vương Hàn đi xuống
- Cậu chủ, cậu hôm nay dậy sớm vậy? Mời cậu ăn sáng, để tôi gọi Vương tiểu thư...
- Không cần, để cô ấy ngủ. Ăn mau lên còn đi
- Ơ, nhưng đi đâu ạ?
- Lời tôi nói cô không để đầu chắc? Hôm nay là buổi học đầu tiên, nhanh lên đi
A, ra là đi học... Đi học??? Đúng là cậu chủ, nói được làm được, thật uy tín mà!
Cậu chủ ăn xong, quần áo chỉnh tề, nhìn thế nào cũng rõ ràng là con nhà quyền quý. Còn cô thì sao? Có muốn nói dối là họ hàng với cậu chủ, cũng không có cửa đâu...
Vương Hàn lái xe ra từ gara. Suốt 1 tháng trời làm việc với danh nghĩa “trả nợ”, tới giờ cô mới biết là cậu chủ đã đổi xe mới. Hiểu Lan Yên tần ngần, chửi rủa trong lòng: đồ nhà giàu, xe hắn cũng đã mua cái mới, vậy mà còn bắt mình tiếp tục làm ô sin...
- Còn đứng đó, không muốn đi sao?
Hiểu Lan Yên sực tỉnh, chạy vội ra xe, nhìn cái xe bóng lộn xa hoa, trong lòng có chút bối rối. Trừ hôm cô theo Vương Hàn về làm ô sin cho hắn, cô chưa từng ngồi xe hơi, trong đầu mường tượng ra cách mở xe, cuối cùng cũng chui được vào trong xe...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-kho-tinh/181013/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.