Cuối cùng một ngày cũng trôi qua. Ngay khi đưa Sở Hạ an toàn trở về giao cho Sở Chi thì anh cũng nhanh chóng đưa cậu nhóc Sở Kiệt về Diệp gia. Cả ngày hôm nay vì phải trông chừng hai đứa trẻ tinh nghịch này khiến Lý Nhậm Vũ mệt lã người nhưng vẫn cố gắng đưa cậu bé đi đến nơi về đến chốn. Ngay khi anh nắm tay Sở Kiệt dẫn vào bên trong thì cùng lúc đó Sở Nguyệt đang ở trên lầu bước xuống, trên tay cầm một xấp tài liệu. Ngay khi nhìn thấy anh, gương mặt điềm đạm khi nãy của cô thoáng chốc bỗng trở nên thân thiện mà mĩm cười chào hỏi:
- "Lâm Hàn Vũ, đã lâu không gặp."
Bóng hình người con gái mà anh luôn chờ đợi cuối cùng cũng đã xuất hiện. Quả thật bây giờ cô đã thay đổi rất nhiều. Từ tác phong cho đến mọi hành động đều trở nên điềm đạm hơn so với một Diệp Sở Nguyệt tính cách ngang bướng, xốc nổi lúc trước. Có lẽ, từ sau cuộc tình tan vỡ với Trương Kiến Thành, cô dần mất niềm tin vào đàn ông. Chính vì thế, đến mãi bây giờ cô cũng chưa từng nghĩ đến sẽ tìm cho Sở Kiệt một người cha. Bởi lẽ cô tin rằng, Sở Kiệt đủ mạnh mẽ và hạnh phúc với những gì đang có.
Lý Nhậm Vũ không ngờ Sở Nguyệt vẫn còn nhớ cái tên mà lúc trước anh vô tình buộc miệng nói với cô trước đây. Cô vốn rất có thiện cảm với cái tên này cho nên anh cũng không nói gì ngoài việc mĩm cười chào hỏi lại. Sở Kiệt đứng cạnh đó quan sát biểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-gia-va-me-don-than/428763/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.