Sở cảnh sát...
Hiện tại, phía cảnh sát đang lấy lời khai của hai tên bắt cóc. Bọn chúng vẫn quyết không chịu khai ra kẻ chủ mưu. Sở Kiệt cau mày, quan sát bọn chúng qua ô cửa kính, cậu quay sang nói với viên cảnh sát:
- "Con nghĩ rằng con biết ai chính là kẻ chủ mưu sai người bắt cóc con."
Lý Nhậm Vũ đứng cạnh đó nhìn cậu bé với con mắt ngạc nhiên. Anh cúi thấp người, khẽ xoa xoa đầu Sở Kiệt, trầm ấm hỏi:
- "Cậu nhóc. Con khá đặc biệt trong số các đứa trẻ đấy. Bị bắt cóc không những không tỏ ra sợ hãi mà còn muốn tham gia điều tra cùng cảnh sát sao?"
Sở Kiệt lập tức lùi người ra sau. Cậu không muốn ai đó động vào mình ngoài Sở Nguyệt. Từ nhỏ, Sở Kiệt đã được mẹ dạy rằng nên đề cao cảnh giác với những người ngay từ lần gặp đầu tiên. Cậu bé mặc dù có chút cảm kích về Lý Nhậm Vũ bởi vì anh đã giúp cậu thoát khỏi thùng container và áp giải hai tên bắt cóc trở về đồn. Tuy nhiên, không vì chuyện ấy mà cậu hoàn toàn tin tưởng anh. Viên cảnh sát thấy Sở Kiệt vô cùng chắc chắn bèn hỏi cậu:
- "Vậy con biết kẻ chủ mưu tên là gì? Hắn có lai lịch như thế nào?"
Liền lập tức, Sở Kiệt đáp lại với ngữ điệu đầy tự tin:
- "Ông ta hiện tại đang ở Anh quốc, tên là Mạc Chấn Quan. Khi trước ông ta có ngỏ lời hợp tác làm ăn với mẹ con nhưng lại bị từ chối. Vì lẽ đó cho nên con khẳng định ông ta chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-gia-va-me-don-than/428758/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.