Ở bên trong phòng tắm, Ngôn Chính Phàm không ngừng xả nước liên tục. Hiện tại cả người anh cảm thấy nóng rực, phía bên dưới hiện tại đang căng cứng vì cú chạm vô tình khi nãy của Sở Hạ. Đã thế, cô còn đưa tay sờ sờ, bóp bóp nó nữa chứ.
- "Suýt chút nữa mình đã không chịu nổi nữa rồi."
Nước trong vòi không ngừng xả xuống thế nhưng vẫn chưa làm vơi đi cơn nóng rức trong người Ngôn Chính Phàm. Anh cảm nhận bản thân đã nảy sinh phản ứng với cô, cũng may là mọi chuyện vẫn chưa đi quá xa.
Mãi một tiếng sau, anh mới trở về trạng thái bình thường mà chậm rãi bước xuống lầu. Vừa nhìn thấy anh, Sở Hạ thắc mắc hỏi:
- "Chú làm gì trên đó lâu vậy?"
- "À, có một số việc cần chú xử lí gấp."
Chẳng phải đều do cô gây ra sao? Anh khẽ thở dài sau đó chậm rãi gắp thức ăn. Sở Hạ nhìn những món ăn trên bàn tỏ ra hạnh phúc mà gắp cho vào miệng liên tục. Cho đến khi cô cắn nhẹ cây xúc xích, gật gù khen ngợi.
- "Xúc xích này ngon thật đấy chú."
Phụt...
Nghe cô nói, Ngôn Chính Phàm đang ăn liền phun ngược cơm trở ra. Anh ho sặc sụa trước sự hồn nhiên của người con gái này, trong đầu lại suy diễn ra những cảnh không nên nghĩ đến.
Sở Hạ bị anh làm một phen hốt hoảng. Cô nhanh chóng đi rót cho anh một ly nước, sau đó nói:
- "Chú Phàm, sao mặt chú đỏ thế? Chú có bị sao không?"
- "Không. Chú không sao. Chỉ là mắc nghẹn thôi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-cua-rieng-em/425621/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.