Ở bệnh viện.
Trình Quang sau một đêm hôn mê thì cậu cũng đã tỉnh lại, mở mắt ra vẫn là con người đó vẫn là cánh tay đó vẫn ôm ấp cậu nhưng lại ở một khung cảnh hoàn toàn khác Trình Quang thấy bản thân mình lại tiếp tục nằm ở bệnh viện.
Còn người đang ôm cậu lúc này thì vẫn là Trọng Hoàng nhìn khuôn mặt mệt mỏi cùng quần áo nhăn nhó sọc sệt của anh và nhớ lại chuyện hôm qua thì cậu cũng hiểu người cứu cậu tối qua lại vẫn là Trọng Hoàng.
Trình Quang đưa tay lên áp vào khuôn mặt hốc hác của anh, cậu cũng biết anh đã vì cậu mà chịu khổ rất nhiều lần. Cảm giác trong lòng Trình Quang bây giờ đang rất bối rối cậu không biết nên phải làm sao bây giờ. Cậu không biết anh với cậu hiện tại đang là mối quan hệ như thế nào, bản thân cậu cũng chẳng biết gì về anh.
Ngồi suy nghĩ một hồi cậu cũng quyết định sẽ tìm cơ hội để nói rõ với anh, Trình Quang cũng không biết anh đã có người yêu hay vợ con gì hay chưa. Nếu anh đã có rồi mà vẫn muốn dây dưa với cậu thì cậu chắc chắn sẽ cắt đứt liên lạc và không gặp anh thêm một lần nào nữa.
Trình Quang sau đó cũng đứng dậy làm vệ sinh cá nhân nhưng nhìn đôi chân đang bị thương của mình thở dài. Dù không muốn nhưng cậu đành phải quay qua lay Trọng Hoàng đang nằm ngủ say sưa bên cạnh dậy.
Trọng Hoàng bị Trình Quang gọi dậy thì trông anh rất mệt mỏi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-cua-em/2847809/chuong-43.html