Đúng là mẹ vợ có khác,nhìn cái là biết liền thì anh mới cười khổ
“Mẹ,cô ấy đang mang thai nhưng mà ăn những hại sức khỏe cho thai nhi.Cô ấy còn giận con nữa”
Chỉ có chuyện cỏn con đó thôi sao,cũng phải khiến cho Doãn Ngọc phải đau đầu trong thời gian mang thai phụ nữ thèm ăn cũng chỉ là bình thường thôi,mà Doãn Ngọc suy nghĩ một điều lúc mà đi thăm con gái ăn uống cũng bình thường rồi còn khiêng đồ nặng trong nhà.Mặc dù,mang thai 2 tháng thì không được làm việc nặng nhẹ,trong giai đoạn mang thai sẽ bị nôn hoặc bị nghén nhất là thịt cá mà sao con gái lại không có bị gì cả.“Con có dẫn con bé đến bệnh viện khám chưa?Nếu chưa thì nhớ đi khám đấy”,mặc dù Doãn Ngọc cũng từng mang thai Điền Điền một lần nhưng cũng mang thai 2 tháng mà chắc do cơ địa mỗi người thôi.Trạch Kỳ cũng nghe lời,rồi sẽ sắp xếp lịch trình sẽ dẫn Điền Điền đi khám thai.
Chiều tối,Điền Điền trở về căn hộ lần này cô mặc áo khoác hơi rộng Trạch Kỳ cũng bước ra từ bếp rồi còn mặc tạp dề trong khi còn mặc đồ vest,nhưng nhìn Điền Điền thường thì đi giày nhưng lại mang dép đi đường.Rồi còn nữa khi lấy dép trong nhà từ trong tủ kệ lại ném xuống đất,còn đôi còn lại thì tháo ra lần này thì giơ chân lên để lấy đôi dép đi ngoài đường lấy ra khỏi chân một cách dễ dàng,ngờ đâu Trạch Kỳ đứng đó chờ cô
“Mau cởi áo khoác ra”
“Trời lạnh lắm,em không cởi ra được đâu”
Anh nhăn mặt nhìn cô,tưởng qua mặt anh là dễ lắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-chinh-la-chong-toi/1011471/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.