Lục Dương dẫn cô đi mua nhẫn kim cương, hắn không chọn thương hiệu nhẫn chỉ có thể mua một lần trong đời. Hắn chọn chiếc to nhất, sáng nhất, sau đó Lục Dương hỏi nhân viên bán hàng: “Ở đây có khắc chữ không?”
“Dạ vâng có ạ thưa quý khách.”
Nhân viên bán hàng niềm nở với hắn. Triệu Yên cũng muốn biết hắn định khắc gì trên chiếc nhẫn đó, là tên của cô và hắn như những đôi yêu nhau khác ư?
Nhưng ngoài dự đoán hắn nói: “Tôi muốn khắc chữ cái đầu tiên tên của chúng tôi và một cái ô.”
“Một cái ô ạ?” - Người nhân viên bán hàng cũng ngạc nhiên không kém cô.
Triệu Yên kéo tay hắn, cô nói nhỏ: “Anh khắc ô lên đó làm gì?”
“Để nhắc cho em nhớ, em là người nói thích anh, cả đời này chỉ có thể thích một mình anh.”
Triệu Yên thừa nhận da mặt mình dày, nhưng mà cũng không dày tới mức độ đứng trước người khác tay không run, tim không đập mạnh. Cô nhìn nhân viên bán hàng cười ái ngại, cô ấy cũng hiểu ý bèn tấm tắc khen hắn: “Tiểu thư à, cô thật có phúc quá đi. Anh chồng vừa đẹp trai lại yêu cô hết mực. Hai người qua đó ngồi chờ một chút nhé.”
“Cảm ơn.”
Cô kéo tay hắn qua ghế ngồi chờ, Lục Dương không có dấu hiệu mắc cỡ, hắn tỉnh bơ ngược lại còn cười rất mãn nguyện.
Nhẫn kim cương cũng đã có, đến lượt váy cưới hắn cũng muốn tầng vải ren phải là hoạ tiết chiếc ô. Triệu Yên cũng bó tay hắn, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-bao-nuoi-muon-bao-han-toi-/3363436/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.