Cả bốn người cùng đến bệnh viện, trong xe do Lưu Dĩ cầm lái Lục Dương nắm tay Triệu Yên.
Hắn nói: “Không cần suy nghĩ nhiều, theo ý em là được.”
Cô khá bất ngờ, Lưu Dĩ cũng phải nhìn gương trước để quan sát bọn họ. Lục Dương lại nói cái gì vậy?
Chuyện của bà nội hắn không có nói cho anh nghe, nên anh cũng không hiểu.
Rất nhanh đã tới bệnh viện tư nhân Lục Thị, bốn người di chuyển vào bên trong. Ông bà Lục đã túc trực sẵn ở đó, bà nội đang ở phòng cấp cứu. Triệu Yên hơi hoài nghi, không phải là bà nội thật sự nhập viện đó chứ?
“Mẹ, bà thế nào?” - Lục Dương hỏi.
“Đột nhiên bà con bị ngất, sau đó đẩy vào phòng cấp cứu tới giờ chưa có kết quả.” - Lục phu nhân nói với giọng điệu đầy lo lắng.
Tiếp theo sau đó là Tố Kiều Như cũng có mặt, cô ta diễn một màn khóc lóc vô cùng thảm thương. Suốt quá trình đó Triệu Yên chỉ đứng ở một góc, không nói gì, chỉ cúi đầu.
Cuối cùng bác sĩ từ phòng cấp cứu đi ra, ông ấy lau lau mồ hôi trên trán, sau đó thông báo với gia đình: “Lão phu nhân bị thiếu máu khá nghiêm trọng, cần truyền máu thời gian dài.”
“Vậy bác sĩ mau tiến hành đi.” - Ông Lục nói.
“Chuyện là bệnh này khá là hiếm, muốn truyền máu cho lão phu nhân phải tìm được nguồn máu thích hợp mới được. Chỉ số đều phải tương thích với thể trạng của bà ấy.”
“Tôi sẽ lập tức kêu người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-bao-nuoi-muon-bao-han-toi-/3361941/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.