Cô bắt taxi về nhà, ông chủ đã gọi rồi còn chậm trễ nói không chừng sẽ bị đánh gãy chân đó. 
Về trước cửa nhà lại gặp được người mình không muốn gặp, Tố Kiều Như. 
Triệu Yên xuống xe, ngay lập tức đã thu hút sự chú ý của cô ta. Cô ưỡn ngực đi thẳng, không có gì phải sợ hãi. 
“Lại là cô à, đúng là đồ mặt dày không có liêm sỉ.” - Tố Kiều Như chửi sang sảng vào mặt cô. 
Triệu Yên liếc mắt nhìn cô ta, gương mặt lạnh lùng không có mùa xuân. Cô đánh giá cô ta từ trên xuống dưới, thầm nghĩ nếu như lột hết đồ hiệu trên người cô ta thì cô ta có cái gì hơn người chứ? 
Nếu không hơn người thì có tư cách gì ở đây mắng chửi người khác? 
“Ô, vợ chưa cưới của Lục tiên sinh đến tìm ai đây?” - Triệu Yên hờ hững hỏi. 
“Đây là nhà của chồng tôi. Tôi muốn đến thì đến, liên quan gì tới cô?” 
Nói xong Tố Kiều Như lại tiếp tục ấn chuông cửa, theo như cô quan sát là cô ta ấn chuông nhưng không ai ở mở cửa thì phải. 
Triệu Yên bật cười thành tiếng, dĩ nhiên là cố ý để cho Tố Kiều Như nghe được tiếng cười châm chọc của cô. 
“Xem ra là chồng cô không muốn mở cửa cho cô nhỉ?” 
Tố Kiều Như không ấn chuông nữa, cô ta tức giận liếc xéo Triệu Yên. Hằn hộc quát: “Cái loại như cô sao thích xía mũi vào chuyện người khác quá vậy? Thời đại nào mà tiểu tam lại dám đứng trước mặt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-bao-nuoi-muon-bao-han-toi-/3361780/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.