Chương trước
Chương sau
Lục Dương không có ý định bỏ cô, yếu sinh lý thì yếu sinh lý hắn cũng không quan tâm lắm.

Ngồi trong văn phòng duyệt văn kiện, hắn hơi suy nghĩ tới những lời bác sĩ nói. Ấn nút gọi nội bộ, Lâm Vỹ lập tức từ bên ngoài bước vào, anh cung kính: "Lục tổng cần gì anh cứ dặn dò tôi."

"Anh đi tìm cho tôi một chuyên gia chuyện chăn gối đi."

Lâm Vỹ tưởng mình nghe nhầm, đôi mắt trợn lên nhìn Lục Dương. Thấy trợ lý lâu không trả lời, hắn mới ngẩng mặt lên nhìn anh. Thấy anh ta sắp hoá đá luôn rồi, hắn mới hỏi: "Có chuyện gì không tiện?"

"Dạ... Dạ đâu có, để tôi đi ngay thưa ngài."

Lâm Vỹ giống như bị ma đuổi khỏi phòng. Ra ngoài anh mới dám suy nghĩ sâu xa, tại sao sếp lại cần chuyên gia về phương diện đó?

Lục Dương phải nói là càng ngày càng kỳ lạ, đến mức anh nhận không ra đây là vị tổ tông anh phục vụ mấy năm nay...

Có điều Lâm Vỹ không ngờ, một người yêu công việc như Lục Dương lại bỏ ra hai giờ đồng hồ để ngồi nghe giáo dục về giới tính. Anh đứng bên cạnh mà không ngừng lau mồ hôi, cảm giác hình như sắp có đại hoạ kéo đến rồi.

"Màn dạo đầu rất là quan trọng, nguyên nhân phụ nữ không thoải mái khoảng năm mươi phần trăm là vì đối phương quá gấp gáp mà bỏ qua bước quan trọng này."

"Được rồi, cảm ơn ông. Trợ lý Lâm anh tiễn chuyên gia về giúp tôi."

"Dạ vâng, mời ạ."

Mọi người đều đã rời đi, Lục Dương mới day day mi tâm nhắm mắt ngả người ra phía sau. Hắn nghĩ nghĩ một lúc quyết định cầm áo khoác ra về, cũng không biết Triệu Yên có ở nhà không chỉ là bây giờ hắn rất muốn ôm cô.

*

"Cô Triệu em chưa có bạn gái." - Quân Hạo suy nghĩ mất mấy ngày mới nói ra được lời này.

Anh sợ Triệu Yên hiểu lầm anh đã có bạn gái, anh không muốn như vậy.



Cô đang thu dọn sách vở, nghe anh thanh minh cô cũng ngạc nhiên. Triệu Yên cười hiền, nói với kiểu chọc ghẹo: "Sao tự nhiên lại khai với cô vậy? Hay em chấm được chị gái xinh đẹp nào xung quanh cô rồi muốn cô làm mai cho hả?"

Quân Hạo gãi gãi đầu, anh nói: "Cũng không phải là không đúng."

"Chà, học sinh Quân, em nói đi chỉ cần có thể cô sẽ nhiệt tình se tơ dắt mối cho em." - Đôi mắt Triệu Yên sáng rực lên, không che giấu được sự phấn khích.

Nhìn cô như vậy rất đáng yêu, nhưng anh cũng hơi buồn bã. Triệu Yên không cảm thấy khó chịu khi anh để ý cô gái khác ư? Xem ra anh phải cố gắng nhiều hơn rồi.

"Không nói cho cô, sau này cô Triệu sẽ biết thôi."

"Em chơi kỳ quá đó, tính làm cô tò mò đến chết hả?"

Cô đáng yêu quá, anh không nhịn được mà chủ động bẹo má cô. Làn da mịn màng của con gái khi tiếp xúc với ngón tay của anh lưu lại một độ ấm vừa phải, rất có cảm giác lưu luyến.

"Cô Triệu chỉ có trẻ con mới tò mò thôi."

"Xời, không nói thì không nói, không thèm không thèm."

"Em tiễn cô xuống lầu."

Hai người sóng vai nhau cười cười nói nói, Quân phu nhân ở trong bếp thấy cảnh này cũng mỉm cười. Xem ra ngày tháng sau này có đứa nhỏ trị được thằng con trai xấu tính của bà rồi!

"Cô Triệu về cẩn thận, về đến nhớ nhắn tin cho em nha."

"Không thèm không thèm!"

"Nhớ nha, em đợi tin nhắn của cô đó."



Triệu Yên phẩy phẩy tay rồi lên taxi rời khỏi. Quân Hạo vươn vai một cái rồi đi vào nhà, vừa vào tới cửa đã bị Quân phu nhân chặn hỏi.

"Tình hình chiến sự thế nào rồi con?"

"Chiến sự gì mẹ?" - Anh lảng tránh nhìn đi chỗ khác.

"Mẹ cũng thích Triệu Yên, lo mà tấn công đi. Cô gái xinh xắn như Triệu Yên không có nhiều thời gian chờ con đâu."

Quân Hạo không nói gì, anh đi lên lầu, còn ngâm nga hát, có nghĩa tâm trạng của thiếu niên đang rất tốt!

*

Triệu Yên về nhà, trước khi vào cửa mới nhắn tin báo bình an cho Quân Hạo tránh để anh đợi. Cô hí hửng vào trong, thấy Lục Dương ngồi ở phòng khách thì nụ cười trên môi tắt ngấm.

"Sao vậy thấy tôi liền không vui sao?" - Hắn lạnh giọng.

Vừa rồi hắn thấy rõ, cô đang cười gặp hắn tự dưng không cười nữa.

"Đâu có, tiên sinh em tưởng anh chán em rồi, không đến nữa."

"Vẫn còn tức giận à, cưng thù dai quá vậy."

Hắn chủ động nhấc chân đi về phía cô, sau đó dang vòng tay ôm cô vào lòng. Hình ảnh của hai người vô cùng tình tứ, Triệu Yên được nước làm tới, cô nói: "Em dẫn người đàn ông nào đó tới nói là bác sĩ sau đó anh ta nói anh bị yếu sinh lý, anh có giận không?"

"Xin lỗi, tôi chỉ muốn kiểm tra sức khoẻ cho em thôi. Sau này tôi sẽ hỏi ý em trước, có được không?"

"Không dám làm phiền tiên sinh đâu."

Triệu Yên đi lên lầu, bỏ lại hắn không thèm nhìn lại. Hắn thừa biết lúc cô giận rất ngang ngạnh, hắn chịu quen rồi, không có việc gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.