Lâm Oản Oản cười lạnh nói: "Một đầu xanh mượt kia của anh, còn cần người khác cắm sừng nữa à?"
"..."
Trong lúc hai người đang nói chuyện, các diễn viên và nhân viên của đoàn làm phim lần lượt đi ra, Lâm Oản Oản thấy thế liền nhanh chóng kéo Cơ Dạ Hỏa trốn vào trong góc tối.
Cô không muốn người khác biết cô với Cơ Dạ Hỏa có quan hệ!
Hai người rúc vào một góc nhỏ, lợi dụng ưu thế về chiều cao của chính mình, Cơ Dạ Hỏa nửa ôm Lâm Oản Oản vào trong lòng, khoảng cách giữa hai người gần đến mức anh ta có thể ngửi thấy mùi.. mồ hôi trên người cô.
Khụ, trời nóng như vậy, Lâm Oản Oản mặc trang phục diễn cả một ngày, cả người đầy mùi mồ hôi, mùi vị đương nhiên cũng không dễ ngửi gì.
Cơ Dạ Hỏa hít sâu một hơi.
"..."
Lâm Uyển Uyển đen mặt đẩy anh ta một cái, thấp giọng nói: "Cơ Dạ Hỏa! Anh ghê tởm à?"
"Đừng nhúc nhích, cẩn thận bị người khác phát hiện."
Có một nhân viên từ ngoài cửa đi vào, nghe thấy có động tĩnh, liền nhìn sang phía này.
Lâm Oản Oản lập tức không dám cử động, toàn thân trở nên căng thẳng.
May mắn thay, người nhân viên kia chỉ dừng lại một chút, cũng không lại đây kiểm tra.
Lúc này Lâm Oản Oản mới buông lỏng.
Khi cơ thể mềm nhũn, cô mới nhận ra Cơ Dạ Hỏa đã đưa một tay ra sau lưng đỡ lấy vai cô, cứ như vậy, Lâm Oản Oản đã bị Cơ Dạ Hỏa ôm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chong-tong-tai-khong-de-choc/3386677/chuong-47.html