Lâm Oản Oản?
Làm sao có thể!
Không phải cô đã.. chết rồi sao!
Tiêu Dục khiếp sợ nhìn Lâm Oản Oản, một lúc lâu sau vẫn chưa định thần lại, càng nhìn anh ta càng không chắc chắn, lúc này Lâm Oản Oản vẫn đang mặc một bộ lễ phục lộng lẫy, tinh xảo, phụ kiện tinh mỹ, trang điểm tinh tế. Cô đang dựa vào chiếc ghế thái sư, đôi mắt cô lưu chuyển đầy vẻ quyến rũ, vô cùng mị hoặc.
Khí chất này.. làm sao Lâm Oản Oản có thể có được.
"Anh A Dục? Anh A Dục!"
Thấy ánh mắt của Tiêu Dục rơi vào trên người Lâm Oản Oản, thật lâu cũng không dời đi, Lâm Vi hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Cô ta nắm chặt hai tay, cả người đột nhiên loạng choạng.
Tiêu Dục vội vàng đỡ lấy cô ta.
"Làm sao vậy, có phải là không khỏe ở trong người không?"
"Ừm!" Lâm Vi tựa đầu vào vai anh ta, từ từ nhắm hai mắt lại, yếu ớt nói: "Đột nhiên có chút choáng váng.."
"Có phải say nắng hay không?"
"Có lẽ vậy."
Tiêu Dục không quan tâm nhiều như vậy, vội vàng đỡ Lâm Vi đi đến dưới một bóng cây, Tiểu Thiến thấy vậy lập tức di chuyển một chiếc ghế tựa tới, tìm một chiếc quạt tới, cắm điện, quạt liền chuyển động kêu vù vù.
Tiêu Dục lấy một chai nước khoáng lạnh đắp lên trán cô ta, vẻ mặt quan tâm: "Khá hơn chút nào chưa?"
"Ừm, tốt hơn nhiều rồi."
Hai người họ ở chung với nhau, nhân viên đoàn phim và các diễn viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chong-tong-tai-khong-de-choc/2673611/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.