Dụ Trừng trở về nhà ông nội ở hai ngày, ông nội liền hỏi hết chuyện này tới chuyện kia, thế nhưng hỏi về bác sĩ Dương cậu lại không biết giải thích như thế nào.
Cậu nghĩ chính cậu bị anh đem ra làm công cụ trả thù, hoặc là công cụ để quên đi một người .
Cậu bây giờ oán hận bác sĩ Dương.
Cậu thu thập một ít thứ, dời vào ký túc xá trường học, trường có quy định tất cả phải đóng tiền ở ký túc xá, dù không ở đi chăng nữa vẫn có người dọn dẹp. Cho nên bây giờ cậu dọn vào cũng rất thuận tiện.
Cậu đã không cùng bác sĩ Dương nói chuyện từ ngày đó, cũng như không nghe điện thoại bác sĩ Dương gọi tới.
Cậu biết mình là đang trốn tránh, đến bây giờ cũng muốn tránh được lúc nào hay lúc đó. .
Hai ngày này cậu suy nghĩ, chính mình nếu không yêu thích bác sĩ Dương, sẽ không xảy ra khổ sở như thế này!.
Thế nhưng chỉ là ngẫm lại mà thôi, liền cảm thấy đôi mắt mơ hồ, cuống họng chua chác đến không mùi vị, lời nói cũng cũng không nói ra được.
Dụ Trừng hôm nay đến lớp trể vì thế từ cửa sau chuồn vào tìm một chỗ ngồi lén lúc, vừa mới đặt mông lên ghét đã bắt gặp ngay một người cũng đi trễ giống cậu.
Mới ngồi xuống, người bên cạnh liền quay mặt lại, hướng cậu nhếch miệng nở nụ cười: "Hi! ."
Cảm giác được nụ cười kia là đối cậu một loại trêu chọc, Dụ Trừng có chút ngượng ngùng.
"Nghe nói cậu chuyển vào ký túc xá?"
Trên bục giảng giáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chong-lon-tuoi/614495/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.