🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mặc dù đầu óc Dụ Trừng có hơi mơ màng nhưng vẫn chưa đến mức mất ý thức, cậu loáng thoáng nghe thấy giọng nói lạnh lùng của bác sĩ Dương, cảm giác được dường như đối phương đang không vui.

Bình thường chỉ cần anh lạnh lùng trách cứ một tiếng, cậu đã sợ đến mức da đầu tê dại, chân muốn nhũn ra rồi. Có điều hôm nay dưới tác dụng của chất cồn, giác quan của cậu trở nên chậm chạp, người lâng lâng phấn chấn, đối với khuôn mặt không vui của anh cũng không có cảm giác sợ hãi như ngày thường.

Dụ Trừng vẫn tựa vào khung cửa, nét mặt lộ vẻ hơi say. Cậu ngửa đầu nhìn anh đang sa sầm mặt, nhếch mép cười ngây ngô: "Bác sĩ Dương ... Anh đã về rồi..."

Dương Tấn Hoài im lặng nhìn cậu, Dụ Trừng dường như không nhận ra bầu không khí kì quái lúc này, tiếp tục cười ngu, nhoáng một cái hụt chân, chuẩn bị nhào ra đo đất.

Một đôi tay vững chải vươn ra đỡ lấy cậu. Dương Tấn Hoài vòng một tay qua thắt lưng Dụ Trừng, ôm cơ thể mềm nhũn của cậu vào lòng, giọng anh đầy vẻ cam chịu, nói: "Vào trong nhà uống nước giải rượu thôi."

Anh dìu Dụ Trừng nằm xuống sô pha rồi đi vào bếp, không lâu sau trở ra với một cái cốc nước trong tay.

Anh lại đỡ cậu ngồi dậy, đưa cốc trà giải rượu đến tận miệng bắt uống. Dụ Trừng thoáng ngửi một cái, khẽ nghiêng đầu nhìn anh, sau đó ngoan ngoãn cầm cái tay đang bưng cốc trà của anh nâng lên, từng ngụm từng ngụm uống hết.

Hương vị ngọt ngào, còn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chong-lon-tuoi/614478/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.