🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dụ Trừng ngủ một mạch đến trưa mới tỉnh, dậy rồi mới thấy cơ thể có một loại đau nhức khó nói nên lời.

Cậu ở trong chăn vung tay vung chân một hồi mới dám đưa ngón tay mò ra phía sau, mon men thăm dò chỗ nào đó phía sau.

Hậu huyệt hôm qua bị mạnh mẽ đâm rút còn chưa khép lại được, hơi mở ra, đụng vào có chút đau nhói, còn sưng nhẹ nữa chứ.

Mặt cậu không hiểu sao lại bắt đầu đỏ. Vừa mặt vào gối, Dụ Trừng hồi tưởng lại từng khoảnh khắc đêm qua, trong lòng vừa xấu hổ vừa có cảm giác rạo rực vô hình. Cậu lại ra sức dụi mặt vào gối, dụi đến nổi bao gối nhăn nhúm lộn xộn.

Dụ Trừng bổng thấy nhớ Dương Tấn Hoài vô cùng. Cũng không biết tại sao, chỉ thấy nhớ đối phương thật nhiều, thật nhiều,... ...... ...

Dường như qua một đêm, tầng sương mù mông lung ngăn cách giữa cậu cùng Dương Tấn Hoài đã bị phá tan, sự hiện diện của Dương Tấn Hoài trong lòng cậu rốt cuộc cũng trở nên rõ nét hơn. Khuôn mặt nghiêm túc của anh mà lúc trước cậu muốn tránh được lúc nào hay lúc nấy, bây giờ cũng không còn khiến cậu khẩn trương nữa.



Dụ Trừng dè dặt xuống giường, cảm thấy thắt lưng cậu sắp gãy đến nơi rồi. Nghĩ đến cảnh tối qua Dương Tấn Hoài bóp lấy eo cậu, ra vào trong cơ thể cậu, cơn đau chỗ thắt lưng tựa như hàm chứa một loại cảm giác gợi cảm kì lạ, mặt cậu lại càng thêm đỏ.

Dụ Trừng trưng ra một loại tư thế không được tự nhiên, lết từ phòng ngủ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chong-lon-tuoi/614471/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.