Đêm, sau khi lấy được đoạn ghi âm, Giải Dương cuối cùng cũng đợi được Đào Ương đáp lại.
Đào Ương không đăng trên Weibo mà trực tiếp ra nước ngoài phỏng vấn sơ bộ về một sàn catwalk hợp tác. Trước những câu hỏi của phóng viên, hắn lộ vẻ bất lực thêm biểu cảm buồn cười cho biết: “Dạo này tôi bận rộn với việc sàn catwalk, chuyện thị phi trên mạng cũng không để ý đến. Người đại diện có nhắc đến chuyện này với tôi, chỉ là một số ít người đang đoán mò. Tôi không ngờ nó lại quá lố như vậy?”
Hắn lắc đầu, đi đến bên cạnh bàn để thu dọn quần áo phía trên và nói một cách hối lỗi: “Hồi đó tôi đăng Weibo bốc đồng quá…..lúc đó tôi có chút hiểu lầm, thôi thì nói ngắn gọn là tôi không tốt, đã gây phiền phức cho Chủ tịch Cừu và phó giám đốc Giải.”
Giọng điệu của Đào Ương giống như đang tán gẫu với bạn, giọng điệu than thiện ấm áp, phóng viên cũng bị giọng điệu này làm cho dịu đi, Phóng viên hỏi: “Cho nên anh đối với ngài Cừu không phải…..”
“Cái gì?” Đào Ương nhìn phóng viên, sau đó mỉm cười và lại lắc đầu, Sao có thể “Ngài ấy thật sự rất ưu tú, nhưng là…… Nói như thế, ngài ấy cũng không lớn hơn tôi bao nhiêu tuổi cho lắm, nhưng theo quan điểm, ngài ấy thật sự là trưởng bối của tôi.”
“Và …” Hắn sắp xếp lại quần áo trên sân khấu, hành động một cách cẩn thận, với một biểu hiện nhẹ nhàng, mắt hắn nhìn vào quần áo. Giống như nhìn vào người yêu, “Hơn nữa, có một sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chong-bi-benh-nan-y/1728134/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.