(Đêm Mưa Vọng Tưởng) là một bản nhạc vĩ cầm cổ điển với tiết tấu có thể thay đổi và độ chơi khó ở tầng địa ngục, trong quá khứ vài thập niên qua, nó được cải biên thành hàng chục phiên bản….phiên bản nhạc pop, phiên bản kịch sân khấu, phiên bản opera…Nó có thể được nhìn thấy trong hầu hết các lĩnh vực âm nhạc.
Để thực hiện tốt tác phẩm này đã khó, chưa nói đến việc điều chỉnh nó trong một khoảng thời gian ngắn.
Điều này đang làm cho mọi thứ trở nên khó khăn.
Verdon cau mày xác nhận: “Cậu có thực sự muốn đổi sang cái này không?”
Đào Ương gật đầu: “Thật sự, Thưa thầy Verdon, too biết yêu cầu này hơi đột ngột, nhưng xin hãy thông cảm đến chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế cảm hứng đột ngột của một người sáng tạo nghệ thuật. Hơn nữa, tất cả các bản nhạc vẫn chưa chính thức bắt đầu cải biên, tôi nên có quyền thay đổi bản nhạc.”
Xác thật có, đây là hợp đồng viết, nhưng là…… Verdon cố thuyết phục: “Đào Ương, bài hát trước đó rất tốt thây (Đêm Mưa Vọng Tưởng) quá khó cải biên.”
“Tôi tin Giải Dương làm được mà” Đào Ương không buông tha, nhìn Giải Dương “Cậu không tin vào thực lực của mình à?”
Giải Dương đặt tiết mục trong tay xuống.
Mẹo của Đào Ương rất thông minh. Đầu tiên, hắn đã thay đổi bài hát gốc thành một màn trình diễn thuần túy, làm giảm khả năng cậu sử dụng giọng hát của mình để thu hút sự chú ý của khán giả. Sau đó, hắn chọn một bài hát cổ điển siêu khó biểu diễn, cải biên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chong-bi-benh-nan-y/1728132/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.