Chương trước
Chương sau
Sau khi Giải Dương mở cửa, ngượng ngùng cười với Mãn Phi Địch và nói: “xin lỗi, tôi vừa mới ở toilet.”
Mãn Phi Địch vội vàng nói không sao.
Giải Dương mời Mãn Phi Địch vào phòng rồi đi ra ngoài gọi điện cho Ngô Thủy, sau đó vào cầm kịch bản nhìn về phía Mãn Phi Địch hỏi: “Bắt đầu từ đoạn nào đây?”
“Không cần vội, Giải Dương, cậu cảm thấy hôm nay tôi diễn thế nào? Có cảnh nào bị sượng không?”
Giải Dương lại đặt kịch bản xuống, nhìn Mã Phi Địch trả lời “Tôi chỉ là một người mới làm sao biết sượng hay không?”
Mãn Phi Địch nhướng mày, bộ dạng buồn rầu hỏi: “Vậy đối diễn với tôi cậu có cảm thấy thoải mái không? Tôi cảm thấy đối diễn với cậu rất tốt, cậu học rất nhanh.”
Giải Dương cười và nói: “Mãn Phi Địch, mối quan hệ bây giờ của chúng ta là quan hệ đồng nghiệp.”
Mãn Phi Địch hỏi với vẻ khó hiểu, “Cái gì?”
“Đồng nghiệp có thể trở thành bạn hoặc thù. Tôi ghét phiền phức, nhưng không sợ phiền phức, đúng lúc không quá ăn kịch bản*. Tiền bối, có thể đối diễn được chưa?”
Ám chỉ của Giải Dương rất tinh tế, nếu trong lòng anh ta có tính toán thì chắc chắn sẽ hiểu được.
(Tôi thấy Tức Hiên Viên) là bộ phim đầu tiên của Giải Dương, cậu chỉ muốn hoàn thành tốt việc quay phim thôi chứ không muốn rước thên phiền phức vào trong người. Cho đến bây giờ, Mãn Phi Địch cũng không làm điều gì quá cả, ngoài cái cọ nhiên thì nói chung hắn ta cũng thân thiện, vậy nên cậu cũng không tính toán làm cái gì.
Nhưng không tính toán không có nghĩa là cậu tiếp tục dung túng cho những tính toán của hắn, Bất kể Mãn Phi Địch chỉ muốn cọ nhiệt hay muốn cái khác thì những chuyện này đều đã khiến Cừu Hành ở thành phố B không vui, chuyện gì cũng vừa vừa phai phải thôi.
Nghe được lời nói của Giải Dương, vẻ nghi ngờ trên mặt Mãn Phi Địch từ từ ngưng trệ.
Tiếng gõ cửa đúng lúc.
Giải Dương nói đợi một lát rồi đứng dậy mở cửa, ngoài cửa là Ngô Thủy bưng cà phê và đồ ngọt, Giải Dương đẩy Ngô Thủy vào phòng, bảo Ngô Thủy đặt đồ lên bàn rồi mới quay sang hỏi Mãn Phi Địch “Tiền bối có ăn kiêng không? Đối diễn vất vả, tiền bối có thể ăn một chút.”
Ngô Thủy tự giác ngồi xuống sô pha trong góc, khi ngồi xuống còn cố ý quay lưng về phía sô pha lớn, nhưng vẫn có khí thế đang tồn tại.
Mãn Phi Địch liếc Ngô Thủy, sau đó lại nhìn Giải Dương, dùng ngón tay véo kịch bản, lại mỉm cười nói: “Tôi cũng đang đói bụng, hay là vừa đối diễn vừa ăn nhé?”
……
Sau một giờ rưỡi, Mãn Phi Địch rời đi.
Giải Dương gửi tin nhắn qua cho Cừu Hành, sau đó vào phòng tắm rửa, lúc cậu đi ra Ngô Thủy đã dọn sạch rác trên bàn mang đi rồi, cậu ngồi trên ghế sofa và gọi video cho Cừu Hành.
Cừu Hành trả lời trong vài giây, nhìn Giải Dương từ trên xuống dưới.
Giải Dương hỏi, “Anh đang tức giận?”
Cừu Hành lập tức phủ nhận: “Không.”
“Anh cũng không cần phải biểu cảm như thế, em vừa mới cảnh báo Mãn Phi Địch rồi, nếu hắn ta đủ thông minh thì sau này sẽ không xằng bậy nữa.”
Mặt Cừu Hành vẫn xị xuống, nói: “Nếu hắn không đủ thông minh?”
Giải Dương nhướng mày và nói: “Thế em chỉ nó thể nói với hắn ta là nhà em có một cái lu giấm siêu to, lu giấm không cho phép em lại gần những người khác, cảnh cáo hắn cách xa em một chút.”
Vẻ mặt Cừu Hành thay đổi, nói: “Giấm cái gì mà giấm …chuyện này không có gì to tát cả!”
Giải Dương nhìn Cừu Hành cười, không nói gì.
Cừu Hành ngắm Giải Dương, liếc mắt mấy lần rồi đột nhiên tỏ vẻ vẻ thản nhiên hỏi: “Em muốn … nói cho người khác biết về mối quan hệ giữa em với tôi?”
“Không nói, chỉ nói trong nhà có người không thích, anh từng nói rằng không bao giờ công khai mối quan hệ với em còn gì? Em tôn trọng ý kiến của anh đó.”
Vẻ mặt của Cừu Hành gần như méo mó, câu nói “trong nhà có người” khiến trái tim anh nở hoa, câu nói sau đó “không bao giờ công khai” lại khiến anh nghẹn họng.
Anh nhịn một lúc lâu mới nói: “Em ngoan ngoãn vâng lời như vậy từ bao giờ thế!”
“Anh muốn em không vâng lời sao?”
Cừu Hành thay đổi tư thế nói: “Em thỉnh thoảng… cũng có thể bớt vâng lời.”
Giải Dương cười, gật đầu nói: “Em hiểu rồi, vậy em có thể thức khuya không? “
” … ” Cừu Hành trừng mắt nhìn “Em dám”
Giải Dương cười.
Cừu Hành bị Giải Dương cười, biểu cảm của anh thay đổi liên tục, đột nhiên đưa tay ra che camera.
“Em thành thật một chút!………đừng cười.”
Giải Dương không cười nữa, đưa tay gõ gõ vào màn hình đen nói: “Em không cười nữa.”
Bây giờ, Cừu Hành mới dịch cái tay của mình ra, nhìn Giải Dương, lúc sau cũng đưa tay lên gõ nhẹ vào màn hình điện thoại như đang gõ đầu Giải Dương, ậm ừ “Đồ không thành thật.”

Ngày hôm sau, lúc Giải Dương vừa ra khỏi cửa thì bị Tần Thành chạy qua tìm, Tần Thành chau mày nói: “Có người làm rò rỉ thông tin quay phim ở phim trường.”
Giải Dương dừng lại hỏi: “Sao lại thế?”
Khi trên xe đi đến phim trường, Giải Dương lấy điện thoại di động ra lướt xem tin tức nóng mà Tần Thành nhắc tới, tin nóng được một tài khoản influences đăng lên với tiêu đề rất bắt mắt “Giải Dương lần đầu diễn, NG chín lần làm bạn diễn mệt chết.”
Dưới tiêu đề, tài khoản influences đã sử dụng văn bản để mô tả chi tiết quá trình quay cảnh đầu tiên của Văn Dao và Giải Dương vào ngày hôm trước. Cảnh này NG là do sai sót của Văn Dao thì giờ đây lại bị đổi sang cho Giải Dương.
Trên bài viết có hai bức ảnh, từ góc chụp chắc là chụp trộm từ chỗ xa. Bức ảnh đầu tiên là cảnh Chu Hoài Nhân đang hô hào mọi người trên phim trường, bức ảnh thứ hai là Giải Dương bị Chu Hoài Nhân gọi và cậu đứng dậy đi sang chỗ Chu Hoài Nhân.
Bài viết này có hơn hai nghìn bình luận, top 3 bình luận nổi nhất điều là đau lòng cho Văn Dao và than thở kỹ năng diễn xuất của Giải Dương không tốt. Tài khoản này còn điên cuồng lấy Văn Dao ra viết hẳn một bài báo, khổ thân Văn Dao lần đầu tiên làm nữ chính phim điện ảnh mà phải diễn với lưu lượng, lo lắng bộ phim đầu tiên của cổ sẽ bị Giải Dương phá hỏng.
Nếu tin tức này chỉ là nghi ngờ kỹ năng diễn xuất của Giải Dương thì cũng không sao, có thể mặc kệ, có diễn viên nào không bị chê diễn xuất đâu? Nhưng mà còn chụp lén trong phim trường như này không ổn rồi, tin tức này còn muốn châm ngòi fans Văn Dao qua xé Giải Dương.
Đối với bất kỳ bộ phim nào đang được thực hiện, việc rò rỉ các chi tiết của cảnh quay trên phim trường là một điều rất tồi tệ. Với bất kỳ diễn viên mới nào, liên lụy thanh danh của tiền bối với đoàn phim cũng không tốt lắm, nếu lại bị gắn mác ‘phim độc’ thì sau này nhận phim sẽ trở nên khó khăn hơn rất nhiều.
Tần Thành phân tích: “Hôm đó là ngày quay đầu tiên, buổi sáng đã tổ chức lễ khai máy, có thể do người trong quá trình thu dọn hiện trường mới dẫn đến việc có người chụp lén. Nhưng cũng có thể do người bên trong đoàn rò rỉ ra, nếu không kiềm chế tin này thì sẽ ảnh hưởng tới cảm xúc quay phim của mọi người.
Giải Dương đặt điện thoại xuống nói:”Để xem
đạo diễn Chu sẽ xử lý như thế nào.”
Vài phút sau, hai người đã đến phim trường.
Không khí trên phim trường không được tốt lắm, đạo diễn Chu và một số phó đạo diễn ngồi lại trao đổi với nhau, các nhân viên thả lỏng động tác để chuẩn bị quay phim.
Giải Dương là diễn viên đầu tiên đến, Chu Hoài Nhân nhìn thấy cậu thì vẫy tay gọi cậu qua.
Chu Hoài Nhân hỏi: “Cậu đã đọc tin tức chưa?”
Giải Dương gật đầu.
Chu Hoài Nhân cau mày nói: “Tôi chắc chắn sẽ giải thích minh oan cho cậu, tí nữa chúng ta nghỉ nửa ngày, xem xét lại xem, không thể để việc chụp chộm như này xảy ra tiếp được.”
Giải Dương lại gật đầu, sau đó biết ý ngồi sang bên cạnh
Nửa giờ sau, hầu hết các diễn viên đã có mặt trên phim trường. Chu Hoài Nhân gọi tất cả mọi người tập trung đến họp ở vườn hoa nhỏ của tô trạch, lúc họp còn kêu người đóng hết cửa và trông cửa ở bên ngoài.
Mãn Phi Địch ngồi cạnh Giải Dương, nhỏ giọng hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Giải Dương thấy thái độ của Mãn Phi Địch bình thường hơn nhiều so với ngày hôm qua, không còn quá nhiệt tình và giả vờ thân thiết nữa. Hẳn là hôm qua nghe hiểu mấy lời cảnh cáo của cậu, trả lời: “Đạo diễn Chu sẽ nói.”
Chu Hoài Nhân nhìn mọi người, khi chắc chắn đã đủ cả mới hỏi: “Mọi người đã xem tin tức chưa? Nếu chưa thì bâu giờ bắt đầu xem đi.”
Những người đã xem tin tức thì im lặng, còn những người chưa xem tin tức thì thầm nghi ngờ. Giải Dương nhận thấy vẻ mặt ngày càng khó nhìn của Văn Dao sau khi nói chuyện với Cao Tuyên Hàng, lấy điện thoại ta bắt đầu xem.
Sau hơn mười phút, Chu Hoài Nhân thấy mọi người yên lặng, hắng giọng nói: “Nếu như bị truyền thông bên ngoài chụp lén, thì lỗi của tôi, trách tôi không quản lý tốt đoàn phim. Nhưng nếu như có người giở trò thì tôi nói luôn là chọc sai chỗ rồi, mới chụp được hai bức thôi không quá tổn thất thì chúng ta cùng kiển tra lại chuyện này, nếu thật sự điều ra ra vấn đề thì ai làm thì sẽ đi, chúng ta tuyệt đối không dung túng!”
Sau đó, Chu Hoài Nhân lại nói mọi người vài câu, nói xong lại chọc mấy câu cho không khí thoải mái, sau đó mọi người đều đi ra ngoài hết, chỉ còn Giải Dương và Văn Dao.
Trong phòng yên tĩnh hẳn, vẻ mặt Chu Hoài Nhân trầm xuống nói nói với Văn Dao: “Cô đăng Weibo giải thích giúp Giải Dương, cô là tiền bối không thể để cho cậu ấy bị đổi tội NG được, chúng ta dựa vào sự thật mà nói, hiểu chứ?”
Văn Dao gật đầu.
Chu Hoài Nhân lại nhìn Giải Dương nói: “Sự tình lần này rõ ràng là giới truyền thông muốn cóp nhặt cái gì đó, cậu và Văn Dao đều là nạn nhân, đừng nghĩ nhiều nữa, chú tâm đóng phim hơn tốt hơn bất cứ lời giải thích nào.”
Giải Dương cũng gật đầu.
“Vậy thì tạm thời là như vậy thôi. Sáng mai tôi sẽ chấn chỉnh đoàn phim, mọi người đi suy nghĩ về kịch bản, tiến độ quay của hai ngày đầu không thuận lợi lắm, cố gắng trở lại trạng thái tốt hơn đi.”
Giải Dương lại gật đầu rồi rời đi, đi được hai bước thấy Văn Dao không có động tĩnh liền dừng lại, sau đó giả bộ không để ý, một mình bước ra khỏi hoa viên.
Khoảng nửa giờ sau, Văn Dao với Chu Hoài Nhân cùng nhau đi ra khỏi đại sảnh, vẻ mặt của Chu Hoài Nhân so với lúc trước nặng nề hơn rất nhiều, Văn Dao thì nhíu mày. Cuối cùng, hai người cùng nhau đi đến phía phòng của đạo diễn.
Hơn một giờ sau, Văn Dao một mình ra khỏi phòng làm việc của đạo diễn. Cô ấy đi tìm người đại diện của mình trước, sau đó người đại diện của cô ấy rời đi, cô cúi đầu lấy điện thoại di động ra, sau đó đi thẳng về phía Giải Dương.
Giải Dương đặt kịch bản xuống, nhìn Văn Dao ở trước mặt, hỏi: “Tiền bối có chuyện muốn nói?”
“Tôi đã đăng Weibo nói rõ.”
Giải Dương: “Làm phiền tiền bối rồi.”
Văn Dao im lặng, rồi đột nhiên hỏi, nói: “Có thể ngồi xuống không?”
Giải Dương chủ động tìm một cái ghế đẩu cho Văn Dao
Hai người ngồi xuống cạnh nhau trầm mặc một hồi, Văn Dao nói: “Sau ngày đầu tiên quay phim, tôi thấy cậu khác so với trong lời của Mộc Chu Dịch, tôi mới tìm Mộc Chu Dịch nói chuyện, muốn hỏi cô ấy cậu với cô ấy có mâu thuẫn gì, trong lúc đó, tôi có nói với cổ tôi đang quay phim cùng cậu.
Giải Dương không trả lời.
“Tôi đã thú nhận điều này với đạo diễn Chu rồi, tôi đã sai khi nói với người bên ngoài đoàn phim về chi tiết của quá trình quay phim.”
Giải Dương nói, “Tin tức đó có thể không phải do Mộc Chu Dịch gửi. Cô chỉ nói cho cô ấy chứ đâu chụp ảnh đưa cho cô ấy.”
“Tôi biết, nhưng trùng hợp quá” Văn Dao nhìn Giải Dương và hỏi “Cô ấy nói với tôi rằng cậu đang nhắm vào cô ấy, cướp tài nguyên của cô ấy, chia cắt cô ấy và bạn trai, còn cố tình bôi đen cô ấy. Có phải thật không?”
Còn nói được đầy đủ như thế, có vẻ như Mộc Chu Dịch không phải ngốc đến mức mơ hồ, nhưng đến nay cậu vẫn không biết ai là người đứng sau cô.
Giải Dương cười nói: “Tôi thực sự không thích cô ấy. Nếu cô ấy nói về việc cướp tài nguyên thì tôi chỉ mang trả lại cho Kha Lam tài nguyên mà cô ấy đổi từ Phương Thành Nam bằng cách bán thông tin đời tư của tôi, còn bạn trai của cô ấy, tôi chỉ thuyết phục người nhà tôi là đừng quan tâm một con bạch tuộc yêu quái giăng lưới nữa, có vấn đề à? Còn vụ bôi đen nữa, cô ấy có ý gì? “
Nghe xong Văn Dao lập tức cau mày nói:”Cô ấy bán thông tin đời tư của cậu? ”
Giải Dương hỏi ngược lại: “Tin tôi bị bao dưỡng ấy, nghe chưa?”
Nghe qua rồi, thậm chí cho đến nay Văn Dao vẫn nghĩ Giải Dương được bao dưỡng thật cơ, cô mím môi hỏi: “Vậy tin cậu bị bao dưỡng… là giả sao?”
“Cô cảm thấy như nào?”
Văn Dao đưa tay nặng nề xoa trán, đứng lên nói: “Tôi hiểu rồi… Giải Dương, thật sự xin lỗi. “
Giải Dương nhìn Văn Dao rời đi, cúi đầu lấy điện thoại di động ra, mở Weibo, tìm kiếm trang cá nhân của Văn Dao, nhìn thấy mười phút trước Văn Dao đăng Weibo kèm theo một bức ảnh.
Văn Dao: Bị NG liên tục là do tôi, trong cảnh đó phải tát nhưng do tôi không khống chế được sức mạnh của tay mình, nên tôi đã phải quay lại liên tục. Trong cảnh đó, Giải Dương đã rất quan tâm để tôi còn bảo tôi cứ đánh thật, cảm ơn cậu ấy đã bao dung, vất vả cho cậu ấy rồi. Giải Dương đã rất tận tâm và xuất sắc, xin hãy ngừng suy đoán ác ý và lan truyền những tin đồn không đúng.
Bức ảnh hoạt hình ở phía dưới là ảnh hoạt hình Chu Hoài Nhân dạy Văn Dao cách tát người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.