Cuối cùng, Ngô Thủy cũng không lên lầu, còn Cừu Hành hiếm khi nào mà ngầu lòi như vậy, anh đuổi Ngô Thủy với Tần Thành đi, đảo khách thành chủ mà kéo Giải Dương vào phòng.
Sau khi vào phòng, Giải Dương quay lại nhìn anh, tay thì đút túi áo khoác, im lặng và trông vô cảm.
Cừu Hành với Giải Dương nhìn nhau, vẻ mặt u ám của anh dịu đi, đột nhiên bước tới ôm Giải Dương.
Giải Dương đờ người như một cây gậy, rất bất hợp tác.
Cừu Hành cảm nhận được sự phản kháng im lặng của cậu, tự nhiên bật cười, đưa tay lên xoa sau đầu cậu, nói: “Trong đầu em mỗi ngày nghĩ bao nhiêu chuyện tào lao vậy hả……Giải Dương, tối qua chúng ta chưa xảy ra chuyện gì hết, đúng không?”
Giả vờ trong phòng ngủ nhỏ bé như này thật sự rất khó, cậu biết rằng những biểu hiện giả dối đó không lừa được anh lâu, ý định của cậu không phải muốn lừa gạt anh mà chỉ sợ anh lại lùi về, cậu nhướng mi và nói: “Đoán xem?”
“…” Cừu Hành đưa tay lên xoa đầu Giải Dương, đột nhiên nói: “Giải Dương, tôi xin lỗi.”
Giải Dương dừng lại.
“Tôi đã làm khó em quá rồi, thật xin lỗi vì đã ép em đến mức này.”
“…”
Giải Dương cuối cùng cũng cảm động. Cậu dùng bả vai phá cái ôm của anh, nhìn thẳng vào mắt anh hỏi: “Cừu Hành, anh muốn nói cái gì?”
Vẻ mặt Cừu Hành trở nên nghiêm túc, anh đưa tay chạm vào đuôi mắt của cậu, đáp: “Tôi sẽ đến nước M một lần nữa. Nếu có thể, tôi sẽ yêu cầu bác sĩ Kirkman điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chong-bi-benh-nan-y/1728089/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.