Quý Trạch Huy bị sốc, ngay lập tức trả lời tin nhắn.
Quý Trạch Huy: Thật á??? Có thật là Mộc Chu Dịch không? cậu vẫn muốn chơi Mộc Chu Dịch à?
Giải Dương: Phải mà, cứ làm đi.
Sau khi nói chuyện xong với Quý Trạch Huy, cậu nhìn thấy bây giờ đã tám rưỡi rồi. Sau bữa tối, Cừu Hành lại đi bàn chuyện ‘công việc’ với Hà Quân, còn bảo chắc không về phòng.
Cậu đặt điện thoại xuống và đứng dậy đi rửa mặt.
Tầm chín rưỡi, cửa phòng mở.
Giải Dương nhìn lên.
Cừu Hành cầm điện thoại di động đi vào, hai nhìn nhau không nói gì, anh bước đến tủ lấy bộ đồ ngủ ra, đặt bộ đồ ngủ vào phòng tắm, sau đó lại đi ra, đứng ở mép giường.
Cậu đang nằm trên giường nhìn lên Cừu Hành hỏi: “Sao vậy?”
Vẻ mặt của anh thâm trầm, nhìn cậu tận vài giây sau đó đột nhiên đưa tay ra vò tóc cậu rồi bảo: “Em có bị ngu đi thì cũng không quan trọng.”
Giải Dương nhướng mày và hơi ngồi dậy.
Cừu Hành ngồi xuống.
Giải Dương lại cúi đầu nhìn anh.
Anh không nhìn cậu, đôi mắt rũ xuống, đưa tay ra, thu tay lại, lại duỗi ra, cuối cùng duỗi ra hoàn toàn, nắm lấy bàn tay mà cậu đang đặt trên chăn bông.
Giải Dương không nhúc nhích, để Cừu Hành nắm lấy.
“Em có bị ngu đi thì cũng không quan trọng.” Cừu Hành ngước mắt lên nhìn Giải Dương, vẫn nói lại câu “Em có bị ngu đi thì cũng không quan trọng.”
Hũ đường này đang chủ động nỗ lực rất nhiều để nhấc được cái nắp lên.
Giải Dương nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chong-bi-benh-nan-y/1728077/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.