Giải Dương đưa Hồ Tiêu đi xem địa chỉ tòa nhà văn phòng trong hợp đồng.
“Sáu tầng, nội thất đầy đủ vị trí đắc địa khu thương mại thời hạn thuê mười năm… trời ạ.” Hồ Tiêu đứng ở trung tâm sảnh tiếp tân miễn cưỡng nhìn về phía chiếc đèn chùm sang trọng trên đầu nhìn hướng về Giải Dương, “Cậu tìm được chỗ tốt như vậy từ khi nào thế? Đối diện là toà nhà của tập đoàn Vinh Đỉnh, Vị trí này thực sự tuyệt vời đó.”
Giải Dương không ngờ Cừu Hành lại cho cậu một nơi tốt như vậy còn gần Vinh Đỉnh nữa. Cậu nhìn tập đoàn Vinh Đỉnh kính trong suốt từ trần đến sàn nhà, trả lời: “Từ một người mạnh miệng nhưng dễ mềm lòng. “
“Hả?”
“Nhận nó từ một người quen.” Giải Dương quay lại, “Mau liên hệ với công ty nội thất đi, một tháng nữa công ty sẽ được đăng ký, trang trí thêm ở đây thêm một số thiết bị, sau buổi biểu diễn kỷ niệm thì chính thức bắt đầu tuyển người.”
Hồ Tiêu gật đầu: “Được rồi ! Tôi bảo đảm tìm một công ty nội thất tốt, trang trí công ty của chúng ta thoải mái dễ chịu!”
Sau khi Hồ Tiêu rời đi, Giải Dương cũng ngồi xe rời đi.
Trước khi Ngô Thủy chuẩn bị khởi động xe, Giải Dương đột nhiên nhớ tới lời Cừu Hành nói hôm qua “Khi nào gặp khó khăn thì mới tìm đến tôi” bảo Ngô Thủy dừng lại, lấy điện thoại di động ra gửi Wechat cho Cừu Hành.
Giải Dương : Tôi vừa nhìn thấy tòa nhà văn phòng, nó khá tốt cảm ơn anh. Có rảnh không? tôi vào Vinh Đỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chong-bi-benh-nan-y/163516/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.