Kha Lam và Đồng Kiếm cùng nhau xem bản nhạc, Giải Dương thoải mái dùng bữa.
Một phút sau, Đồng Kiếm nhịn không được hát lên.
Hai phút sau, bản nhạc đột nhiên im bặt.
Kha Lam và Đồng Kiếm đồng loạt lật ngược về phía sau và sau khi xác nhận rằng bản nhạc thực sự đã hết, cả hai đều nhìn Giải Dương. Đồng Kiếm không kìm được xúc động, lo lắng nghiêng người: “Giải Dương, cậu lấy cái này ở đâu? Là tác phẩm của nhà soạn nhạc nào?”
Kha Lam lộ ra vẻ kích động sau đó là chần chừ, ngập ngừng không nói gì. Bản nhạc này
chỉ cần nhìn là có thể biết được, nhưng …
Giải Dương đặt đũa xuống, uống một hớp nước trái cây rồi nói: “IUD luôn chỉ hát những bài do chính nhóm viết. Tôi hiện là thành viên mới của IUD, thì đương nhiên là tác phẩm của chính tôi rồi.”
Bây giờ Đồng Kiếm và Kha Lam đã thực sự bị sốc, trăm miệng một lời nói: “cậu vẫn viết nhạc?!”
“Vâng, viết cũng khá ổn” Giải Dương chưa bao giờ khiêm tốn như thế này, Cậu đặt cốc nước trái cây xuống, nhìn về hai người họ và nói “Tôi có thể biến bài hát cuối cùng hoặc album cuối cùng của IUD trở thành một tác phẩm kinh điển, để kỷ niệm cuối cùng của mọi người về IUD là các anh đứng trên sân khấu thật chói mắt. Không phải nội bộ đội viên mâu thuẫn, nhưng tôi không phải làm từ thiện.”
Kha Lam đè lại Đồng Kiếm đang sốt ruột, hỏi: “Cậu muốn cái gì?”
Con chuột đã bị miếng mồi câu chết.
Giải Dương dựa lưng vào ghế, nhìn vào mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chong-bi-benh-nan-y/163503/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.