Chương trước
Chương sau
Giải Dương đang bận nhớ lại cốt truyện, Cừu Hành hỏi cậu đều trả lời bằng những câu ngắn gọn như “không biết”, “có thể” và “ừm”.
Giọng của Cừu Hành ngày càng trầm hơn, lời nói của anh ngày càng ngắn hơn, cuối cùng hoàn toàn im lặng. Bầu không khí trong xe giảm đến mức đóng băng, lái xe rùng mình, muốn lắc cổ Giải Dương bảo cậu nói nữa đi!
Xe đậu ở bãi đậu xe ngầm của Chi nhánh Vinh Đỉnh thành phố  S, Cừu Hành xuống xe rời đi mà không thèm liếc Giải Dương một cái.
Người lái xe lấy khăn tay ra lau mồ hôi.
Toi rồi, ông chủ tức giận đến mức bỏ đi không cả đợi anh ta mở cửa.
Giải Dương cuối cùng cũng khôi phục lại suy nghĩ, nhìn sang người lái xe hỏi: “Tôi có thể tự do đi lại không?”
“À… à?” Người lái xe cười khổ “Cái này… Tôi sợ là cái này không được, Giải Dương à. Cậu phải đi với ông chủ đến cuộc hẹn của chủ tịch Giải, cậu không thể tùy ý rời đi được. ”
“Vậy ý anh là để tôi đợi ở đây? ”
“Tất, tất nhiên là không” lái xe thử đoán ý của sếp, cố gắng đề nghị “Hay tôi đưa cậu đi chơi nhé? Tôi sẽ đưa cậu về trước bữa ăn.”
Giải Dương chỉ muốn tìm một nơi để yên tĩnh nghĩ về tương lai, cậu gật đầu đáp: “Ừ… Gần đây có rạp chiếu phim không? Tôi muốn xem phim.”
Mười phút sau, hai người đến rạp chiếu phim gần nhất.
Người lái xe nhìn vào màn hình quảng cáo của rạp chiếu phim và nói: “Bộ phim mới – Hoài An tháng sáu của đạo diễn Chu Hoài Nhân dường như được đón nhận nồng nhiệt. Cậu có muốn xem bộ phim này không? Tôi sẽ mua vé cho nếu cậu xem.”
“Hoài An tháng sáu” bộ đầu tiên của nữ chính ra mắt màn ảnh rộng, cũng là một cốt truyện quan trọng.
Ánh mắt Giải Dương dừng lại trên tấm áp phích quảng cáo của “Hoài An tháng sáu”, lắc đầu, chỉ vào khu đặc biệt trong góc: “Không phải, tôi muốn xem cái này, đi mua vé.”
Tài xế nhìn qua một vài ký tự lớn đập vào mắt, khu chuyên chiếu những tác phẩm kinh điển chuyên chiếu đặc biệt chế độ phát sóng liên tục hơn chục bộ phim, các áp phích có tên của các bộ phim được đăng nhiều kỳ, không có ngoại lệ tất cả đều là phim kháng chiến.
“…” khẩu vị của Cậu Giải thật độc đáo.
Người lái xe đi mua vé, nhân tiện nhắn tin cho Cừu Hành để thông báo chỗ mình và Giải Dương đang đi.
Sau khi tài xế rời đi, Giải Dương quay lại nhìn tấm áp phích quảng cáo của “Hoài An Tháng sáu“, nhìn nữ chính được in ở góc và cúi xuống rút một trang quảng cáo “Hoài An tháng sáu“.
Trong phòng chuyên chiếu các tác phẩm kinh điển trống rỗng một cách đáng ngạc nhiên. Cậu đi vào một góc và ngồi xuống, lấy bỏng ngô và đồ uống từ lái xe, ra hiệu cho anh ta ngồi xa hơn.
Bị cướp đồ ăn, tài xế giận mà không dám nói gì, ngoan ngoãn ngồi ở hàng ghế sau.
Trên màn hình lớn, người lính mặt xám mày tro đang lăn lộn trong chiến trường, Giải Dương ăn bỏng ngô rồi ngả người ra ghế nhắm mắt.
Cách dễ nhất để thay đổi cái chết là ly hôn với Cừu Hành và tránh xa vòng quay của cốt truyện. Nhưng con đường trước mắt này không thể thực hiện được, Cừu Hành là một người con hiếu thảo cuộc hôn nhân xung hỉ này là do mẹ của Cừu Hành sắp đặt, mẹ của Cừu Hành đã già và sức khỏe không tốt anh ta sẽ không làm trái ý mẹ. Lúc thăm dò buổi sáng, Cừu Hành có vẻ sẽ không buông tha cậu. Xét về địa vị không ngang bằng bằng giữa cậu và Cừu Hành chỉ cần Cừu Hành không muốn, thì cuộc hôn nhân này tuyệt đối không thể tách rời.
Giải Dương lấy một bắp rang bơ khác cho vào miệng, dùng răng nhẹ nhàng chà xát, sau đó dùng lưỡi liếm sạch, từ từ thưởng thức vị ngọt.
Vì không thể tách ra nên chỉ có thể đi sâu vào cốt truyện để làm mưa làm gió. Pháo hôi trong cốt truyện cuối cùng cũng chết vì một vụ tai nạn xe hơi, vậy thì ở tình huống đó là người nào muốn giết pháo hôi?
Nam chính cũng có thể, phương thức nắm quyền không vẻ vang gì, Giải Dương biết quá nhiều biết nhiều chính là ẩn chứa nguy hiểm. Nữ chính cũng có thể, nữ chính cuối cùng cảm thấy đối với Cừu Hành là đáng xấu hổ hơn là hận, hận pháo hôi vì phản bội Cừu Hành. Cũng có thể là những người thân trong gia đình đang phụ thuộc vào Cừu Hành để tồn tại, hận thù pháo hôi đã hủy hoại cuộc sống trong lụa của họ. Cũng có thể là nhà họ Phong, nhà họ Phong ghét nhà họ Cừu, pháo hôi cũng coi như một nửa nhà họ Cừu, các thành viên trong gia đình của pháo hôi thì có nhiều khả năng hơn, họ ghét pháo hôi vì đã làm hỏng chỗ dựa cuối cùng mà họ có thể níu lấy, trước mắt thì chưa gặp qua nam phụ nữ phụ có hiềm nghi, vì cuối cùng trở thành tay sai của nam nữ chính, đều lo lắng cho nam nữ chính hết…Tổng kết lại, mọi người trên thế giới đều muốn diệt pháo hôi — trừ Cừu Hành. Bởi vì Cừu Hành chết vì bệnh trước khi pháo hôi chết, nên anh ta không có cơ hội để làm điều đó.
Giải Dương cắn bỏng ngô thành từng miếng.
Rất tốt, tất cả đều xấu xa.
Cậu mở mắt và rút tờ quảng cáo trong túi ra.
Thật ra, trong toàn bộ cốt truyện, điều khiến cậu cảm thấy phiền phức nhất không phải tương lai phải chết, thân phận kém hay sự ngu ngốc, mà là bàn tay vàng mà tác giả đặt cho nữ chính.
Trong nguyên tác, nhân vật nữ chính có bàn tay vàng được gọi là Hệ thống trao đổi giá trị yêu thích. Hệ thống này rất mạnh, nó có thể tích lũy điểm tình yêu mà nhân vật nữ chính nhận được từ fans hoặc bất kỳ ai, sau đó tùy theo ý muốn của nữ chính, chuyển đổi chúng thành sắc đẹp, vận may, kỹ năng diễn xuất, hoặc thậm chí là sự yêu thích của một người nào đó. Dựa vào hệ thống này, nữ chính dễ dàng trở thành người bước đến đỉnh cao chiến thắng.
Trong cốt truyện, một số nhân vật quan trọng của cốt truyện đều đã được nhân vật nữ chính đổi thiện cảm, bao gồm cả nguyên chủ ban đầu.
Tạ Dương cau mày.
Cậu không biết bàn tay vàng này sẽ có tác động gì đến con người, và liệu nó có ảnh hưởng đến tâm trí con người hay không.
Theo bản năng, cậu siết chặt các ngón tay lại, nhưng cậu không cảm nhận được sự tồn tại của siêu năng lực, cậu bàng hoàng buông tay ra.
Quên nó đi, hoảng sợ cái gì.
Cậu thả tờ quảng cáo và chộp lấy một hộp bắp rang bơ khác. Khả năng đổi sự yêu thích của nữ chính chỉ có thể được sử dụng khi chạm vào người và có thể trong một khoảng thời gian nhất định, hơn nữa sự yêu thích thật sự có thể còn phải tùy thuộc vào ấn tượng thực sự của người đó về nhân vật nữ chính nữ, chỉ cần cậu cẩn thận hơn là được.
Tuy nhiên, một người nghệ sĩ nhỏ sắp phải biến mất như cậu, thì làm mưa làm gió cái gì, chỉ là một thứ rác rưởi được nhân vật phản diện nuôi thì chưa đủ.
Mười giờ ba mươi, Giải Dương đứng dậy.
Tài xế vội vàng đứng dậy theo hỏi: “ Cậu Giải không xem hả?”.
“Không xem.” Giải Dương bước ra ngoài,bước được hai bước đột nhiên dừng lại, quay đầu lại hỏi: “Có sạc pin không?”
Hai người quay trở lại xe, tài xế tìm một dây cáp sạc và một cục sạc dự phòng cho Giải Dương.
“Cảm ơn.”
“Không có chi, không phải khách sáo, vậy… chúng ta trở về chứ?”
Giải Dương “ừm” một tiếng rồi tìm điện thoại cũ của nguyên chủ và sạc.
Ngay khi vừa mở máy, có một cuộc gọi đến, người gọi là “Ba”.
Giải Dương trả lời điện thoại.
“Sao anh cứ tắt điện thoại hả! Thật là không biết điều!” Giải Tu Húc bắt đầu khiển trách, sau đó nhanh chóng chuyển qua chủ đề chính “Vốn dĩ ngày hôm qua ta định nói chuyện với anh, kết quả lại không tìm thấy anh. Một tí nữa phải cùng nhau ăn cơm nữa, tao hiện tại nói ngắn gọn thôi, đừng học hành gì nữa, sau đó cũng đừng tham gia nhóm nhạc nam nào hết, rời nhóm chuyên tâm đi theo Cừu Hành thôi, ôm chặt lấy hắn ta, hiểu không?”
Hóa ra nguyên nhân nguyên chủ trở thành phế vật là đây.
Giải Dương đáp: “Tôi không rõ, nhưng không có khả năng đâu, về sau đừng liên lạc với tôi nữa.” Nói xong liền cúp máy, kéo Giải Tu vào danh sách đen.
Vừa thao tác xong, một cuộc gọi khác gọi đến, là Hồ Tiêu.
“Cậu đi đâu vậy?” Giọng điệu của Hồ Tiêu bình tĩnh đến không ngờ, kẻ ngốc cũng có thể nghe ra được, hắn bình tĩnh không phải không tức giận, mà là mưa gió sắp đến.
Giải Dương trả lời: “Về nhà và cắt đứt quan hệ với Ba tôi.”
Hồ Tiêu nghẹn lại:“Cái, cái gì?”
Anh Tiêu, có nghĩa từ hôm nay trở đi, tôi không có người ba nào nữa hết.
Một khoảng lặng đến nghẹt thở, Hồ Tiêu giận dữ, hắn rống lên: “Cậu ít nói mấy thứ như vậy đi! Giải Dương, tôi cho cậu một tiếng. Nếu một tiếng nữa vẫn không thấy cậu, không quan tâm đến kể cả chuyện fans phản đối, thì tôi là người đầu tiên cho cậu out ra khỏi nhóm.”
Điện thoại cúp máy, không quá nửa phút. Một cuộc gọi khác đến, người gọi là Kha Lam.
Giải Dương tiếp tục bắt máy.
“Cơ hội tôi sẽ nhường lại cho cậu, đừng náo loạn nữa”. Giọng Kha Lam rất hay, nhưng giọng điệu lại rất lạnh lùng, có chút mỉa mai: “Giải Dương, hay là cậu nghĩ IUD sắp mờ nhạt rồi không xứng đáng với giấc mơ cao quý của cậu?” Nói xong trực tiếp cúp máy.
Giải Dương cau mày, thấy có cuộc gọi đến, cậu bực bội trực tiếp tắt máy.
Trên ghế lái, người tài xế buộc phải nghe hết cuộc điện thoại, lén nuốt nước miếng, tay lái đơ ra, mớ hỗn độn trên đầu dần trở thành dấu chấm hỏi.
Lượng tin tức thật lớn, chủ tịch Giải cũng thật dám mơ tưởng, dám muốn dùng con trai trói chặt Ông chủ……
Sau khi kết thúc làm việc, Cừu Hành cố tình đi chậm một lúc mới xuống lầu, Xe vẫn đã đậu ở vị trí cũ, điều khác biệt là tài xế một mình đợi bên ngoài thang máy.
Cừu Hành sa sầm mặt: “Em ấy bỏ chạy?”
“Không, không, không phải” Người lái xe liếc nhìn trợ lý Hà Quân đang đi theo Cừu Hành, muốn nói lại thôi.
Hà Quân tự giác đi ra xa tránh đi.
Trước khi Cừu Hành trở nên mất kiên nhẫn, lái xe đã kể lại các cuộc điện thoại của Giải Dương ngay sau đó.
Nghe xong, Vẻ mặt Cừu Hành càng trở nên kỳ quái, nhướng mày hỏi: “Giải Dương cho số điện thoại của Giải Tu vào danh sách đen?”
Người lái xe gật đầu lia lịa.
Cừu Hành nếm thử hai giây, rồi đột nhiên bật cười: “Thật là… thú vị.” Anh bước đến bên cạnh xe, mở cửa ghế phụ, “Xuống dưới, ngồi vào ghế sau.”
Giải Dương đẩy mũ mở mắt nhìn anh, hỏi: “Bữa trưa tôi không đi ăn được không?”
“Không” Cừu Hành cười ấm áp, “Nhưng nếu em cầu xin tôi, có lẽ tôi sẽ cân nhắc không đưa em đến đó”.
“…”
Giải Dương xuống xe ngay lập tức, mở cửa ghế sau thấp người ngồi vào.
Cừu Hành khịt mũi, đi vòng qua bên kia mở cửa ngồi lên, sửa sang lại cổ tay áo, nói: “ Tôi thích những đứa trẻ ngoan ngoãn. Nói nghe coi, em muốn phần thưởng gì nào?”
Giải Dương lấy điện thoại ra, bật lên: “Ly hôn, anh có tặng tôi không?? “
Cừu Hành thoắt phát một giây chuyển thành mặt đen thui:”Có vẻ như em vẫn đang trong tuổi nổi loạn nhỉ?”
Giải Dương mở ra Weibo: “Còn anh thì thời kỳ mãn kinh đến hơi sớm đấy”.
Cừu Hành lạnh lùng nhìn Giải Dương.
Giải Dương không dao động, ấn vào hot search của Weibo.
Trợ lý Hà Quân nhìn thấy hai người hòa hợp ở chung, sửng sốt không nhẹ, sau khi ngồi vào vị phụ lái liền nhìn tài xế hỏi: “Làm sao vậy?”
Người tài xế trong lòng đầy thăng trầm của cuộc đời, đưa cho anh ta cái nhìn “Đừng hỏi, cứ coi như bản thân điếc mù đi ba” rồi khởi động xe.
Hà Quân: “…”
Weibo rất sôi nổi, # Mộc Chu Dịch làm dơ BV lễ phục , # Mộc Chu Dịch vô cớ vắng buổi tiệc từ thiện buổi tối #, # Mộc Chu Dịch đắc tội BV# những chủ đề này gần như tàn sát danh sách hot search, Giống y như truyện, nữ chính bị chửi cả đêm vì vắng mặt trong bữa tiệc tối còn ăn mặc lộn xộn. Tài khoản influences chỉ trích cô là từ thiện giả và giả tạo, Anti cũng lợi dụng chuyện này để bôi đen nữ chính khắp nơi.
Hot search: “Hot search” là một khái niệm quen thuộc của những người sử dụng mạng xã hội Weibo (Trung Quốc). Đây cũng là một trong những công cụ đo mức độ quan tâm của cư dân mạng dành cho một nhân vật hay vấn đề nào đó.
Weibo: một mạng xã hội chủ yếu trung quốc, tương tự như Facebook
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.