Nhưng Thẩm Dục An lại tránh như tránh tà. Không đợi Tô Manh phản ứng lại, anh đã né người ra rồi.
Anh nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trước mặt, giọng nói có chút âm trầm: “Tô Manh, em đừng chủ động ôm ấp anh.”
Chủ động ôm ấp?
Bốn từ này làm Tô Manh choáng váng.
Cô mở miệng, tính giải thích cho mình: “Tôi chỉ đột nhiên bị vướng chân thôi…”
Thẩm Dục An dường như không nghe thấy lời giải thích của cô: “Đàn bà xung quanh muốn dụ dỗ anh rất nhiều. Em là mẹ của Tô Ngạn Khải. Hai người chúng ta không thể không tiếp xúc nhưng anh sẽ không yêu bất cứ người phụ nữ nào. Nếu như không muốn để hai người chúng ta ngại ngùng trước mặt con thì em đừng có yêu anh đấy.”
Tô Manh không ngờ Thẩm Dục An lại tự đề cao mình như vậy.
Cô nhìn ánh mắt nghiêm túc của Thẩm Dục An. Cô biết anh không phải đang nói đùa nên có chút khinh thường nói: “Anh yên tâm. Tôi tuyệt đối sẽ không yêu anh.”
Thẩm Dục An nghe thấy câu này, vừa an tâm lại vừa có chút tức giận.
Thiếu chút mở miệng nói: “Tại sao cô không yêu tôi chứ?”
Nhưng câu này nói ra lại khiến anh giống như rất hy vọng Tô Manh yêu anh vậy, nên anh vẫn không nói ra miệng: “Tốt nhất em nên nhớ lời mình nói.”
Có điều sự chú ý của Tô Manh có chút sai lệch. Cô nghi ngờ nhìn chằm chằm vào Thẩm Dục An: “Anh nói anh tuyệt đối sẽ không yêu bất kỳ đứa con gái nào. Lẽ nào anh… là gay sao?”
Gay?
Lần này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-ty-phu-va-quy-tu-thien-tai/1791829/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.