Sau khi về nhà, Tiểu Khải ngồi lên ghế sofa với khuôn mặt lạnh lùng, dùng giọng điệu cậu cho là nghiêm túc nhất để nói chuyện với Tô Manh: “Mẹ, con rất nghiêm †úc nói với mẹ rằng, sau này mẹ đừng đi xe chú đó nữa, chú ấy không có ý tốt gì với mẹ đâu!”
Tô Manh gật gật đầu: “Mẹ cũng không muốn đi xe của chú ấy, chỉ vì hôm nay mẹ dậy muộn nên mới đi nhờ xe chú ấy, từ ngày mai hai mẹ con mình sẽ dậy sớm nhé?”
Tiểu Khải vẫn không cảm thấy vui: “Tại sao bắt con né tránh chú ấy, không phải là phải làm sao cho chú ấy không dám đến nữa sao?”
Tô Manh cảm thấy Tiểu Khải như một người lớn vậy, ngón tay nhịp liên tục vào đầu gối, cô thực sự không biết thẳng oắt này đang nghĩ trò quỷ gì trong đầu nữa.
“Tô Ngạn Khải, con lại nghĩ chiêu trò gì trong đầu đúng không? Mẹ nói cho con biết, con đừng quên lần trước.
mẹ đã phạt con như thế nào. Nếu như con lại làm điều gì đó sai trái thì mẹ sẽ giận con thật đấy”
Tiểu Khải cảm thấy oan ức: “Con không làm việc gì xấu cả, con chỉ muốn gây phiền phức cho công ty chú ấy một chút thôi, nếu như chú ấy bận rồi thì sẽ không đến làm phiên mẹ con mình nữa, việc này cũng vì tốt cho mẹ thôi mà”
Mục đích người đàn ông này đến đưa đón hai mẹ con cô quá rõ ràng, chính là muốn tiếp cận hai mẹ con để làm mối quan hệ trở nên gần gũi hơn, dần dần chú ấy sẽ nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-ty-phu-va-quy-tu-thien-tai/1791789/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.