Chương trước
Chương sau
Hắn ta tưởng rằng Hạng Tư Thành cầm ngân châm, là muốn đâm vào cơ thể giống như Dung Ma Ma trong phim, là một người được đào tạo chuyên nghiệp, sức chịu đựng nỗi đau da thịt của hắn ta vô cùng cao, vì vậy hắn ta không quan tâm đến điều đó.
Nhưng cách làm này của Hạng Tư Thành, trực tiếp khiến phòng tuyến tâm lý của hắn ta sụy đổ.
Trong quá trình đào tạo chuyên nghiệp không có tình huống như vậy xảy ra, những người bị bức cung trong phim, cũng không bị người khác lấy ngân châm cắm vào đầu.
Bởi vì trong đầu không cảm thấy đau, lúc này hắn ta chỉ cảm thấy da đầu lạnh lẽo, tóc tai giống như sắp dựng ngược lên, lông tơ trên người cũng đều dựng đứng, khiến quần áo trên người hắn ta cũng căng lên.
Nụ cười của Hạng Tư Thành, hắn ta nhìn vào giống như nụ cười của ác quỷ.
“Yên tâm, anh sẽ không chết, trên thời sự không phải nói có người bị một cái đinh sắt cắm vào đầu, cuối cùng vẫn cứu sống được đó thôi, cho nên anh cũng không cần quá lo lắng”, giọng nói của Hạng Tư Thành rất bình tĩnh.
Bây giờ không chỉ người phụ trách mặt chữ quốc, mà những người còn lại cũng không dám thở, bọn họ thấy nhiều biết rộng, nhưng chưa từng gặp qua việc nói chuyện không hợp liền dùng châm đâm vào đầu người khác, thực sự quá đáng sợ.
“Chỉ là bây giờ, bộ não của anh đã nằm trong sự khống chế của tôi, chỉ cần tôi động nhẹ một chút, não của anh sẽ trở thành hồ nhão, nếu anh động tay động chân vào bất kỳ nơi nào trên đầu, rất có thể anh sẽ lập tức xảy ra chuyện”.
“Có thể trở thành người bệnh thần kinh, có thể mất đi trí nhớ, thay đổi khuynh hướng tình dục, hoặc cũng có thể tưởng rằng mình là một viên đá hay gì đó, nhưng bộ não con người thực sự có chút phức tạp, tôi cũng không có quá nhiều kinh nghiệm về mặt này, cho nên có khả năng sẽ xảy ra sai xót”, Hạng Tư Thành cười nói.
Mỗi một câu nói của anh, sắc mặt của người đó càng tái nhợt hơn, đến cuối cùng mặt hắn ta cắt không còn giọt máu, quần áo đều ướt đẫm mồ hôi, giống như bị dầm mưa.
Mặc dù Hạng Tư Thành không làm gì cả, nhưng hắn ta cảm thấy mọi thứ đều đang diễn ra như lời anh nói.
Dù được đào tạo chuyên nghiệp đến đâu, cũng không được đào tạo về phương diện này.
Hạng Tư Thành cười híp mắt hỏi: “Bây giờ, anh muốn chọn cái nào?”
Người phụ trách mặt chữ quốc vội vàng trả lời: “Tôi chọn hợp tác với anh”.
Từng lời nói của Hạng Tư Thành đều khiến hắn ta hiểu được, có rất nhiều thứ còn đáng sợ hơn cái chết, hắn ta có thể chấp nhận được cái chết, nhưng thật sự không thể chấp nhận được việc trở thành bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ.
Hơn nữa hắn ta hoàn toàn không nghi ngờ lời nói của Hạng Tư Thành, ngân châm đâm vào đầu mà không nguy hiểm đến tính mạng, người bình thường không thể làm được.
“Tốt lắm, câu hỏi đầu tiên, tên của anh là gì”?
“Dương Địch”.
“Tôi không có hứng thú gì với công ty của các anh, cho nên cũng không hỏi những câu hỏi liên quan đến phương diện đó, anh biết ai đã thuê các anh gây ra vụ tai nạn này không?”, Hạng Tư Thành lại hỏi.
“Tôi không biết, chỉ chấp hành thôi”, Dương Địch trả lời.
“Ừm, sếp của các anh trên đó có biết không?”
“Khách hàng lần này rất thần bí, ông ta chắc cũng không biết, nhưng chắc chắn là biết nhiều thứ hơn tôi”.
“Vậy bây giờ anh nghĩ biện pháp để ông ta xuống đây”.
Hạng Tư Thành nói ra mục đích của mình, lần này anh không hỏi có làm được hay không, mà trực tiếp ra lệnh.
Dương Địch nghe xong chau mày, nói: “Tôi cố gắng thử xem sao”.
Lúc này ngân châm trên đầu hắn ta vẫn chưa được rút ra, giống như một chuôi kiếm treo lơ lửng.
Trên người mang theo thiết bị đặc biệt, hắn ta trực tiếp liên hệ với sếp ở phía trên.
“Sao rồi, tìm được hài cốt chưa?”, đầu dây bên kia của điện thoại vô tuyến truyền đến giọng nói của người đàn ông trung niên.
“Vâng, tìm được rồi, nhưng ở đây xảy ra tình huống đặc biệt, cần ông đến xem qua”, Dương Địch nói.
“Cậu bị ngu rồi à, từ trên này đi xuống cũng phải lái xe gần một tiếng, xảy ra việc gì thì nói đi”, người đàn ông trung niên mắng một câu.
“Ông có thể dùng dây thừng đi xuống, cũng không mất đến mười phút. Trong xe tôi phát hiện ra một chút dược liệu, có vẻ vô cùng quý giá, hình như là thái tuế trong truyền thuyết”.
“Bây giờ người dưới của tôi đang để ý đến nó, tôi mượn cơ hội đi vệ sinh để liên lạc với ông, đợi lát nữa nói không chừng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì đó”, Dương Địch nói.
“Cậu chờ ở đó, tôi lập tức xuống!”, giọng nói của người đàn ông trung niên đó vừa hưng phấn vừa nôn nóng, hiển nhiên biết được giá trị của dược liệu mà Dương Địch nói.
Hạng Tư Thành có chút bất ngờ nhìn Dương Địch, quả nhiên được đào tạo chuyên nghiệp, khả năng quan sát rất tốt, chỉ từ một góc bị lộ ra mà có thể đoán được ra là thứ gì, còn dùng nó để dụ dỗ, đúng là hạt giống tốt.
Ánh mắt của những người còn lại nhìn Dương Địch có chút oán hận, có vẻ như vô cùng bất mãn với việc Dương Địch vu oan cho bọn họ.
Bọn họ không biết trên lưng Hạng Tư Thành mang theo thứ gì, cho dù biết có cho họ mười lá gan họ cũng không dám cướp, dù sao cướp rồi cũng khó lòng đào thoát được.
Nhìn thấy Dương Địch hợp tác như vậy, Hạng Tư Thành cũng rút cây ngân châm trên đầu hắn ta ra.
Kỹ năng tuyệt diệu này của anh khiến Vân Y Y vô cùng rung động, cuối cùng cũng xác định được Hạng Tư Thành thật sự có y thuật rất cao, rất ít người có thể làm được việc như vậy, nếu không cẩn thận có thể xảy ra sai sót.
Mà Hạng Tư Thành thực sự đã cắm ngân châm dài mười mi li mét vào đầu Dương Địch, mà Dương Địch vẫn bình yên vô sự, chỉ dựa vào việc này cũng có vô số người đổ xô đến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.