Hồ Đông và Vương Tuệ đã khiếp sợ lắm rồi.
Nhà hàng Sainrost là chuỗi nhà hàng trên toàn thế giới, hội viên kim cương của bọn họ được áp dụng trên toàn cầu, phải nói là cực độ tôn quý. Hơn nữa không phải cứ bỏ tiền ra là có thể mua được, mà phải do người sáng lập đích thân tặng, có thể hưởng thụ đãi ngộ tối cao ở bất cứ một nhà hàng Sainrost nào trên thế giới.
Vương Tuệ nghi ngờ nói: “Nếu bọn họ là hội viên kim cương thật thì sao lại ăn mỳ Ý miễn phí, uống loại nước sôi rẻ tiền nhất ở đây được?”
“Khách thích ăn gì là quyền của khách, không liên quan gì tới cấp bậc hội viên, chúng tôi không có quyền can thiệp vào”.
“Thứ hai, chúng tôi đã chuẩn bị bít tết bò Kobe đặc biệt và trứng cá muối gan ngỗng Pháp cao cấp nhất cho hai vị khách quý đây. Chỉ cần khách yêu cầu, chúng tôi có thể để khách được tận hưởng những món ăn ngon nhất chỉ trong vòng chưa tới một phút”.
“Giá của một cốc là hai trăm ngàn!”
Vốn tưởng là hai bố con nghèo kiết xác, không ngờ chính mình mới là ếch ngồi đáy giếng!
Vốn tưởng rằng mình đang ăn những món mà bọn họ phải thèm thuồng hâm mộ, không ngờ chỉ một ngụm nước trong cốc nước của người ta đã bằng cả bàn thức ăn này của mình rồi.
Bọn họ đang chuẩn bị đánh bài chuồn thì Hạng Tư Thành lại vươn tay ra ngăn cản.
“Hình như hai người quên mất một chuyện rồi nhỉ?”
Nhìn thấy vũng nước đang chảy trên mặt đất, Vương Tuệ chỉ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-thieu-soai/1117904/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.