Đám đông dường như không dám tin vào tai mình, giọng nói trong điện thoại kia vừa nói gì cơ?
Đang đợi ở cửa sao?
Vân Tịnh Nhã đang nói chuyện viển vông sao?
Cửa vừa mở, một ông lão râu tóc bạc trắng, một tay cầm điện thoại một tay cầm con dao làm bếp cười lớn đi vào.
Ông lão bước đi oai vệ uy phong, đi đến trước mặt Vân Tịnh Nhã đang há miệng kinh ngạc, giống như một lão nhi đồng trêu chọc cười nói: "Cô Vân, ông già này đến rồi, vẫn chưa muộn nhỉ! Ha ha..."
Giống như không dám tin vào hiện thực, Vân Tịnh Nhã còn bắt đầu nói lắp.
"Có điều...", vừa chuyển chủ đề, ánh mắt ông lão đột nhiên phát lạnh nói: "Trước khi nấu ăn cho cô Vân, lão phải thanh lý môn hộ một chút đã!"
Nói xong liền quay người thản nhiên nhìn Tạ Hồ, lạnh giọng nói: "Nghiệp chướng! Cậu đã biết sai chưa?!"
Mọi người lại được phen á ố, không ngờ bếp trưởng của Thiên Lan Các lại là đồ đệ của Lão Trù Tiên, đương nhiên, hai tiếng sư phụ này lại gọi đúng tên Lão Trù Tiên nên không ai dám nảy sinh nghi ngờ!
"Tôi dạy cậu học nấu ăn đã nói thế nào, trước khi học nghề hãy học đạo đức, trước khi làm đồ ăn hãy học làm người, nhưng không ngờ vì lợi ích mà cậu lại làm chuyện vô đạo đức như vậy, cậu thật khiến tôi thất vọng quá!"
Tạ Hồ run rẩy, lập tức ngồi phịch xuống đất, vẻ mặt xám ngoét như tro!
Sau khi thanh lý môn hộ xong, Lão Trù Tiên chuyển ánh mắt tới Bành Hải Sinh, lạnh nhạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-thieu-soai/1117881/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.