Năm ngày sau, xe thăm dò sao hỏa gửi tới những con số vô cùng hữu dụng, cũng tìm được mấy mạch khoáng sản hiếm.
Trong đó có Monazit và Bastnasite.
Còn có Hematit, hay còn gọi là sắt oxit.
Sắt oxit có thể phân giải thành sắt tinh luyện và oxy, tác dụng của oxy quá lớn rồi, có thể làm thành các loại chất dẫn cháy, cũng có thể giảm thiểu tiêu hao nguồn năng lượng của hệ tuần hoàn không khí.
Sau khi nhìn những con số này, mấy người Lục Trần và Đinh Đại Thành vô cùng hưng phấn, đây chính là nguồn tài nguyên mà bọn họ đang tìm kiếm.
“Đã xác định là trên sao Hỏa không có sinh vật ngoài hành tinh nào đe dọa đến chúng ta rồi chứ?” Lục Trần hỏi Đinh Đại Thành.
“Phải, trên sao Hỏa chủ yếu toàn là cát bụi, các dạng sự sống mà chúng ta biết căn bản không thể tồn tại, cho nên điểm này thì chúng ta không phải lo, chỉ cần bộ đồ du hành vũ trụ không bị hỏng, thì sẽ không gây ra thương vong gì về con người cả.” Đinh Đại Thành nói.
“Vậy được.” Lục Trần gật đầu, ấn vào màn hình ba chiều của Đỗ Phi.
“Đội tiền trạm chuẩn bị xuất phát, cho mọi người nửa tiếng chuẩn bị.” Lục Trần hạ lệnh.
“Rõ!” Đỗ Phi gật đầu, sau đó tắt màn hình ba chiều.
Đỗ Phi nhìn rồi lựa chọn ra hai nghìn đội tiền trạm, biểu cẩm rất nghiêm túc.
“Mọi người, vừa nhận được mệnh lệnh của hạm trưởng, nửa tiếng nữa hai nghìn đội tiền trạm này sẽ hạ cánh xuống sao Hỏa, các anh sẽ trở thành những người mở đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892440/chuong-460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.