"Sẽ không đâu, bởi vì Barr chắc chắn tin tưởng Millet hơn, hơn nữa cơ hội bọn họ giành được tỉnh Hu Juan của Gass lại càng lớn hơn. Cho nên chúng ta hợp tác cùng bọn họ, thì sẽ không có được lợi ích gì, chỉ như thêu hoa trên gấm mà thôi. Nhưng nếu như chúng ta giúp vương thất Gass đánh bại Barr thì là giúp người khi gặp hoạn nạn, vậy đãi ngộ mà chúng ta có được chắc chắn không giống nhau." Lục Trần lắc đầu nói.
"Ý của anh là nếu Samba không đồng ý, thì chúng ta đi giúp đỡ vương thất Gass?" Ánh mắt Từ Kinh sáng rực, nói.
Rõ ràng là giúp đỡ vương thất Gass, tốt hơn nhiều so với giúp đỡ một thổ vương.
"Ông ta đồng ý hay không, chúng ta đều phải đi giúp đỡ vương thất Gass." Lục Trần thản nhiên cười nói.
Hiển nhiên mục tiêu của anh chính là phần lớn tài nguyên của Gass, cũng không chỉ quan tâm mỗi tỉnh Mahajanga này.
Chỉ cần anh giúp đỡ vương thất Gass đánh bại thổ vương Barr, anh tin rằng một nửa tài nguyên của Gass đều sẽ dần dần rơi vào tay anh.
Nếu lén vận chuyển toàn bộ số tài nguyên này ra ngoài, nhất định thu được lợi nhuận khổng lồ lên tới hàng chục tỷ.
Điều mấu chốt nhất là công nghệ Di Kỳ của anh mặc dù cũng có lượng lớn tài nguyên, nhất là những vật liệu hiếm có.
Nhưng ở trong nước, rất nhiều vật liệu hiếm cũng bị hạn chế sử dụng, ngoại trừ người nào làm trong quân đội hoặc người nghiên cứu và phát triển cho quốc gia.
Đây cũng là lý do mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892369/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.