Nhìn thấy vẻ mặt Lục Trần nở một nụ cười như đang suy nghĩ điều gì, tinh thần Hồ Thông đột nhiên nhảy dựng lên.
Ông ta nhìn chằm chằm vào Lục Trần, không biết là Lục Trần đang đùa cợt hay là đang thật sự nghiêm túc nữa.
Rồi lại quay lại nhìn trận đấu trên sân cỏ, ông ta thật sự nghĩ không thông, Lục Trần dựa vào cái gì mà lại dám cược với ông ta như vậy.
Đội Tư Uy đã bị dẫn trước hai bàn thắng rồi, mặc dù nhìn ở hiệp 2 này trông họ có vẻ đã khởi sắc hơn nhưng thực lực trước mắt của đội Tư Uy căn bản không có cơ hội để lội ngược dòng.
"Ông chủ Lục, cậu nghiêm túc chứ?" Hồ Thông thăm dò hỏi.
Nói thực lòng, đội Tư Uy chắc chắn sẽ bị tụt hạng sau mùa giải này, nhưng sang năm tới anh ấy sẽ đầu tư tiền vào để thu nạp thêm một vài cầu thủ tốt hơn, như vậy sẽ có thể tham dự vào giải C-League, đến lúc đó giá trị thị trường của đội bóng sẽ không dừng lại ở một tỉ nữa.
"Có gì mà không dám, chẳng qua cũng chỉ có một tỉ thôi mà, tôi lo liệu được, chỉ sợ ông không có gan này thôi." Lục Trần thờ ơ cười nhạt trả lời.
"Ông chủ Lục, những lời này của cậu có hơi khiến người khác tổn thương đấy, mặc dù cậu là đại gia số một số hai trên cả nước, tôi không dám so tiền với cậu, nhưng cậu không thể sỉ nhục tôi như vậy. Nếu như cậu có ý như vậy thì tôi cũng xin bằng bất cứ giá nào cược với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892351/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.