"Ông đánh giá nhà họ Thành của mình cao quá rồi."
Lục Trần cười mỉa rồi quay lại nói với Hoa Luân: "Hoa Luân, hay là ông nói đi, tới nước này rồi thì còn gì phải giấu diếm nữa?"
Anh không hề tin Hoa Luân đột nhiên hợp tác với nhà họ Thành và vì nhà họ Thành gây áp lực cho ông ta.
Theo anh thấy thì nhà họ Thành vẫn chưa có thực lực lớn đến vậy.
Có lẽ trước đây tập đoàn Viễn Châu đúng là đã từng nhờ cậy nhà họ Thành nhưng tập đoàn Viễn Châu của bây giờ chắc chắn đã đủ thực lực để chơi tay đôi với nhà họ Thành rồi.
Khiến Hoa Luân mạo hiểm như vậy đối đầu với anh chắc chắn có nguyên nhân khác lớn hơn.
Tim Hoa Luân thót một cái, nhưng chẳng mấy chốc đã bình tĩnh lại, song vẫn không dám nhìn thẳng vào mắt Lục Trần.
Ông ta chỉ nhìn Thành Công Minh rồi nói: "Sau khi ông rời khỏi công ty tôi thì tôi nhận được một cuộc gọi từ thủ đô. Tôi không biết ông ta là ai nhưng tôi tin ông ta chắc chắn có thể khiến công ty tôi phá sản chỉ sau một đêm, khiến tôi không còn gì trong tay."
"Sao cơ? Vậy mà lại không phải vì anh sợ Thành Công Minh tôi mới hợp tác với tôi sao?" Thành Công Minh chất vấn.
Hoa Luân cười cợt nói: "Ông Thành à, ông đã quá lứa rồi. Nói thật, ông cũng chẳng điều tra thử xem tập đoàn Viễn Châu của tôi thế nào, ông cảm thấy tôi bây giờ còn để ý tới nhà họ Thành các ông sao?"
"Anh!" Thành Công Minh giận đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892329/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.