Hơn mười ngày tiếp theo, Lục Trần vẫn ở lại nước Miến. Kể từ lúc anh hạ bệ được Lưu Thường Sơn, đám quân phiệt của toàn bộ nước Miến đều trở nên yên tĩnh đến kỳ lạ, điều này thật không bình thường chút nào.
Lục Trần cảm thấy chắc chắn sẽ xảy ra những sự kiện lớn nhằm chống lại anh trong khoảng thời gian sắp tới.
Vì vậy anh đã ở lại và không ngừng đốc thúc việc huấn luyện.
Hiện giờ, đội quân của anh đã đào tạo được hơn một trăm phi công, trong đó có những người chuyên về lái máy bay chiến đấu, cũng có những người điều khiển máy bay trực thăng phục vụ mục đích quân sự. Tuy rằng họ đều chỉ là những người mới bắt đầu, nhưng Lục Trần tin rằng không bao lâu nữa, họ chắc chắn sẽ trở thành lực lượng trung kiên của anh.
Quân đội xe tăng lục quân thì khỏi phải bàn, hiện giờ đã huấn luyện được bốn đội hình chính, lần lượt là đội A với một nghìn xe tăng, đội B một nghìn xe tăng, đội A một nghìn thiết giáp, đội B một nghìn thiết giáp.
Hai nghìn binh sĩ còn lại hoặc là làm công tác hậu cần, hoặc là dự bị.
Vào thời điểm trận chiến bắt đầu, về cơ bản chỉ có bốn nghìn quân chủ lực với hơn một trăm lính không quân.
“Thưa tư lệnh, phó tư lệnh Ngô Uy của bang Shaniay cần gặp.” Sĩ quan dân sự cầm một chiếc điện thoại không dây đến bên cạnh Lục Trần.
Lúc này Lục Trần đang đốc thúc huấn luyện trên quảng trường.
Nửa tháng trước kể từ sau khi giết chết Lưu Thường Sơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892297/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.