Mấy ngày sau đó, Lục Trần và đám người Đỗ Phi cũng đều ở lại trong quân doanh, theo những nhân viên kĩ thuật kia học cách sử dụng những vũ khí và thiết bị này.
Nhưng Lục Trần thông minh hơn Tiêu Chiến và Đỗ Phi nhiều, nhìn hướng dẫn sử dụng của số vũ khí đó, kĩ thuật viên chỉ lại một lần nữa thì anh đã hiểu nền tảng cả rồi.
Thậm chí anh chỉ cần một tiếng đồng hồ để học được cách lái xe tăng, học lái máy bay chiến đấu cũng chỉ cần một tiếng đồng hồ là đã dám bay lên trời rồi.
Nhưng ngày đầu tiên, kĩ thuật viên cũng không dám để anh lái máy bay chiến đấu thật, chỉ để anh lái máy bay huấn luyện thôi.
Bên quân đội tặng luôn cho anh máy bay huấn luyện, không đắt lắm, tổng cộng tặng mười chiếc.
Điều khiến Lục Trần bất ngờ là thiên phú của Sử Tiến cũng không dưới cơ anh, cũng chỉ cần một ngày là có thể lái máy bay lên trời.
"Nhóc, khá lắm, sau này giao không quân cho cậu chỉ huy." Lục Trần vỗ vai Sử Tiến rồi nói.
"Vâng thưa đại thiếu gia, tôi nhất định sẽ khiến Điện Sát Thần của các anh xưng bá vùng trời nước Miến." Sử Tiến ngầu chết đi được, nói rất bá đạo.
Đỗ Phi và Tiêu Chiến thấy Sử Tiến có thiên bẩm biến thái về máy bay chiến đấu giống Lục Trần thì trong mắt toàn là sự đố kị.
Thật ra bọn họ cũng muốn lái thử máy bay chiến đấu ngao du chín tầng mây nhưng đáng tiếc, bọn họ không có tài năng đó, kĩ thuật viên giảng giải cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892293/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.