“Nếu cứ thế này, tôi cũng chỉ có thể dựa vào đoán mò thôi!” Đỗ Phi cười nói.
Không nhìn thấy võ sĩ đâu, nói thực thì, anh ấy cũng không biết ai trong hai bên mới là người mạnh hơn.
Có điều thế này cũng đã kích thích rồi, nhưng trận đấu quyền anh sẽ càng dễ để ăn gian hơn.
Ví dụ như đặt cược quá nhiều cho bên đỏ thắng thì dù cho bên đỏ có thực lực mạnh hơn bên đen, bọn họ cũng sẽ cưỡng chế yêu cầu bên đỏ thua.
Kiểu như những trận đấu ngầm này, trừ phi đó là trận chiến sinh tử, là kiểu đấu thua là chết, nếu không thì về cơ bản, kết quả đều do nhà cái điều khiển.
Còn có một trường hợp nữa, đó chính là hai bên cược quá nhiều, một bên trực tiếp mua mạng sống của võ sĩ bên kia hoặc uy hiếp võ sĩ, ngay cả khi anh ta chết, cũng phải bắt anh ta chịu thua.
Đương nhiên, loại tình huống này không nhiều, có lẽ là rất ít.
Người bình thường tới đây cá cược thường chỉ “đánh nhỏ chơi ít”, những người cược nhiều đều thuộc đẳng cấp ‘đại gia’ rồi.
“Ừ, thử xem vận may của cậu đi!” Lục Trần cũng cười nói.
Đỗ Phi nghĩ một lúc, nói với người đẹp: “Tôi cược 1 triệu, cược bên đỏ thắng”
Anh ấy cũng chỉ có thể cược bên đỏ hoặc bên đen thắng, về việc cược mất bao nhiêu quyền mới có thể đánh bại đối phương, xác suất đó thực sự tương tự như mua vé số vậy.
“Tôi đảm bảo vòng này cậu sẽ thua” Lục Trần mỉm cười.
“Sao cậu lại nói như thế?” Đỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892276/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.