Sau khi đến câu lạc bộ Hoa Anh Đào, Lục Trần tự mình đi xuống tầng hầm xem Châu Tuân Phi.
Sau một tuần bị giam dưới tầng hầm, Châu Tuân Phi bây giờ đã không còn bộ dạng thanh niên trẻ trung sạch sẽ như lúc trước nữa.
Châu Tuân Phi lúc này râu ria bẩn thỉu, mặt mày kém sắc, có thể thấy trong khoảng thời gian này ông ta đã bị Đỗ Phi hành hạ không ít.
"Lục Trần, mẹ mày, rốt cuộc mày muốn thế nào?" Nhìn thấy Lục Trần, Châu Tuân Phi lập tức nhào tới.
Đã bị giam giữ một tuần, đã không được ăn ngon, lại còn thỉnh thoảng bị đánh một trận. Châu Tuân Phi chưa bị điên, thì ông ta cũng coi như thần kinh vững rồi.
"Mẹ mày, muốn chết à?" Lâm Thông thấy Châu Tuân Phi lao về phía trước, thì vươn tay ra đấm một cái vào mặt Châu Tuân Phi.
Bịch!
Châu Tuân Phi làm sao đỡ nổi, lập tức bị Lâm Thông đấm một cái ngã lăn ra đất, khóe miệng còn chảy cả máu.
"Sao, mới nhốt có một tuần đã chịu không nổi rồi à?" Lục Trần ngồi xuống, nhìn Châu Tuân Phi một cách trêu tức.
"Rốt cuộc cậu muốn thế nào mới thả tôi đi?" Châu Tuân Phi hít một hơi thật sâu, ông kiềm chế lại cơn giận trong lòng, rồi nhìn chằm chằm Lục Trần.
"Một tỷ, mua một cánh tay của ông và tính mạng của những người kia. Còn nữa, sau này tất cả đá thô của nhà họ Châu mấy người chỉ được cung cấp độc quyền cho tôi." Lục Trần thản nhiên nói.
Lúc trước, Lục Trần thật sự muốn chặt đứt một cánh tay của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892266/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.