Tại biệt thự nhà họ Trương.
“Các ông đến giờ chắc vẫn chưa biết thân phận thật sự của thằng nhóc Lục Trần ấy nhỉ?” Mục Tôn nhìn bọn Trương Sinh Kiều nói.
“Hắn chẳng phải là ông chủ của một siêu thị hay sao? Với lại hắn có Tạ Vĩ Hào đứng sau chống lưng, những chuyện này chúng tôi đều biết cả.” Trương Sinh Kiều nói.
“Đúng thế, thằng nhóc đó có tí tiền, nhưng hình như ngoài có mối quan hệ tốt với Tạ Vĩ Hào ra, cũng chẳng có điểm gì nổi bật khác.” Lưu Khởi Phú nhà họ Lưu nhìn Mục Tôn đầy nghi hoặc.
Ông lớn nhà họ Tả là Tả Chính Nghĩa không nói câu gì, nhưng cũng nhìn Mục Tôn với ánh mắt hiếu kỳ.
“Nhà họ Lục một trong năm gia tộc tớn của Thủ đô trước đây mọi người chắc cũng từng nghe qua rồi nhỉ.” Mục Tôn nói.
Mọi người ai nấy đều kinh ngạc, trong lòng đột nhiên như đã hiểu ra chuyện gì.
“Ý của ông Mục là Lục Trần chính là người nhà họ Lục ở Thủ đô sao?” Trương Đạo Nhân hỏi một cách không dám tin.
Mục Tôn gật đầu, nói: “Đúng thế, Lục Trần chính là con trai duy nhất của Lục Thiên Hành, nhà họ Lục tuy là gia tộc mới nổi ở Thủ đô, nhưng tài sản cũng phải lên tới hàng trăm tỷ.”
Mọi người ai nấy đều sửng sốt, trong lòng cuối cùng đã hiểu ra vì sao Tạ Vĩ Hào lại ủng hộ Lục Trần như vậy.
Bốn gia tộc lớn bọn họ tuy ở Du Châu được coi là những gia tộc lớn nhất, nhưng cả bốn gia tộc đó gộp lại cũng không đủ một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892249/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.