Tiêu Chí Viễn nhìn thấy Lục Trần đang đứng chặn trước mặt mình, không biết vì sao, trong lòng ông ấy dấy lên một dự cảm chẳng lành.
Ánh mắt của Lục Trần có chút u ám, u ám đến mức khiến ông ta cảm thấy có một áp lực đang dần phủ lên người ông ta.
“Lục Trần, chuyện này không thể trách tôi được, là chủ ý của Tiêu Biệt Tình, bảo tôi bắt buộc phải giành được quán quân hôm nay, là mệnh lệnh của bà ta.” Tiêu Chí Viễn biết được ý đồ chặn ông ta lại của Lục Trần, liền vội vàng giải thích.
Cũng đúng lúc này, Lục Trần đột nhiên quay người đá một phát.
Bụp!
Người trung niên đến đây cùng với Tiêu Chí Viễn bị Lục Trần đá cho bay đập vào tường của khách sạn.
Lục Trần bước lên phía trước một bước, lấy chân đạp lên, người trung niên còn chưa kịp phản ứng đã phải ôm bụng liên hồi kêu đau.
Người trung niên vốn định đến đón Tiêu Chí Viễn, không ngờ lại thấy Lục Trần đang chặn Tiêu Chí Viễn lại, hắn định tấn công lén từ phía sau, đánh cho Lục Trần ngất xuống, rồi tiện thể đem về thủ đô cho Tiêu Biệt Tình xử lý.
Không ngờ Lục Trần nhìn thấy được sự tấn công lén của hắn phản chiếu vào con mắt của Tiêu Chí Viễn, liền ra tay trước đánh cho hẵn ngã gục.
Người trung niên hoàn hồn trở lại, định thò tay rút khẩu súng, nhưng khi hắn đang định lôi khẩu súng ra, liền bị một chân của Lục Trần đá vào cổ tay, khẩu súng rơi xuống đất.
Ánh mắt Lục Trần nghiêm lại, đạp cho phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892247/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.