Nghe thấy lời nói của Trịnh Tây Hòa, Lục Trần đột nhiên hiểu ra, anh ấy nhếch mép với vẻ mỉa mai, ngồi luôn lên ghế nghỉ, dựa vào ghế nghỉ nhắm mắt lại thư giãn.
Trịnh Tây Hòa muốn kéo dài thời gian, Lục Trần liền cho ông ta toại nguyện, ngủ một giấc rồi tính.
Dù sao chỉ cần anh chìm vào trạng thái ngủ sâu, thì những âm thanh ồn ào cũng không làm anh bị tỉnh lại.
Trịnh Tây hòa lúc đầu không chú ý đến Lục Trần, mười phút trước ông ta vẫn còn chú tâm phán đoán kết quả, nhưng ông ta không hề nói ra, luôn duy trì dáng vẻ đang cảm nhận.
Ông ta đã quyết định rõ, nhất định phải kéo dài thời gian của Lục Trần vài tiếng đã, Lục Trần vốn đã thức thâu đêm, lại kéo dài thêm mấy tiếng nữa, thì kể cả là thần tiên cũng sẽ phải có sơ sót.
Chỉ là......
Nửa tiếng sau, ông ta nghe thấy tiếng ngủ say, quay đầu lại nhìn, thì ra Lục Trần đã ngủ từ khi nào rồi.
Trịnh Tây Hòa tức muốn phụt máu, không ngờ Lục Trần lại dễ dàng hóa giải được âm mưu của ông ta như vậy.
Thực ra bọn Dương Mục định nhắc nhở Trịnh Tây Hòa, nhưng Trịnh Tây Hòa cứ luôn giữ dáng vẻ đang cảm nhận, bọn họ cũng sợ ảnh hưởng đến sự phán đoán của Trịnh Tây Hòa.
Dù sao đây cũng là ván quyết định, cũng là ván sinh tử của bọn họ.
Nếu thắng, còn có hy vọng, nếu thua, chính là địa ngục, nghênh đón bọn họ chắc chắn là những lời chửi rủa của những người yêu thích đá thô ở hiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892242/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.