Lục Trần nhìn thấy người này quen quen, chính là Trịnh Tây Hoà lúc trước bị đánh bại trong buổi cược đá ở Du Châu, lúc này Trịnh Tây Hoà cũng đang nhìn anh, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Lục Trần có sự u ám.
Với tư cách là cao thủ top ba toàn thế giới, Trịnh Tây Hoà tất nhiên sẽ không bỏ qua đại hội lớn như thế này.
Hơn nữa với tư cách là sư phụ đứng đầu của hiệp hội đá thô Trung Hải, vì danh tiếng của hiệp hội đá thô Trung Hải, ông nhất định phải xuất chiến.
Kì thực đại hội cược đá lần này, phía Trung Hải không mời hiệp hội đá thô Đường Sơn là bởi vì người xếp hạng thứ hai cả nước, Tiêu Trí Viễn, là người của hiệp hội đá thô Đường Sơn, nếu như Tiêu Trí Viễn cũng tham gia, Trịnh Tây Hoà rất có thể sẽ thua, đến lúc đó hiệp hội đá thô Trung Hải bọn họ sẽ không giành được chức quán quân.
Thế nhưng điều ngoài ý muốn của bọn họ là, hiệp hội đá thô thủ đô lại mời Tiêu Trí Viễn đến, đại diện hiệp hội đá thô thủ đô xuất chiến, điều này khiến cho hiệp hội đá thô Trung hải trở tay không kịp, cũng làm cho Trịnh Tây Hoà tăng thêm áp lực.
Nhưng khi nhìn thấy Lục Trần đại diện Du Châu xuất chiến, áp lực vô hình trong lòng ông ta lại lần nữa tăng lên gấp bội, dù gì ông đã từng bại dưới tay Lục Trần, cho dù ông có thừa nhận hay không, tận đáy lòng ông đều chưa bao giờ khinh thường Lục Trần, ngược lại, ông cảm thấy thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892234/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.