Khi Lục Trần rời khỏi văn phòng, nhìn thấy Hứa Trí Hằng thật sự quỳ gối ở cửa lớn, trong lòng không hề xem thường Hứa Trí Hằng, chẳng qua là cảm thấy cái tên này cũng ra gì đấy.
Cầm lên được, bỏ xuống được, chấp nhận chịu đựng loại nhục nhã này.
Quỳ trước cửa lớn công ty một ngày, đây không phải là điều ai cũng có thể làm được, cũng không thể đưa ra quyết định này.
Có điều từ trong mắt Hứa Trí Hằng, anh có thể cảm nhận được sự không cam lòng và không phục trong lòng hắn.
"Lục Trần, rất xin lỗi, xin lỗi anh vì sự lỗ mãng trước kia của tôi, xin anh đừng chấp nhặt với tôi." Nhìn thấy Lục Trần đi xuống, Hứa Trí Hằng lập tức đứng dậy đi qua xin lỗi Lục Trần.
Nhục nhã nhất thời đáng là gì?
Hứa Trí Hằng hắn là một người làm chuyện lớn, hắn tin tưởng năng lực của mình, một ngày nào đó sẽ thay thế Đường Đại Long, trở thành quản lý bộ phận nhân sự của Kỹ thuật Di Kỳ, sau đó sẽ có càng nhiều cơ hội quen biết ông chủ lớn phía sau công ty.
Hắn tin tưởng, một ngày nào đó, hắn nhất định có thể được ông chủ lớn phía sau công ty trọng dụng, khi đó, hắn không chỉ muốn tìm Lục Trần trả mối thù ngày hôm nay, lại càng muốn dẫm nát Vương Duy dưới chân!
Vì ngày đó, hắn chỉ có thể lựa chọn chịu đựng nhục nhã quỳ trước cửa công ty, bằng không cho dù Vương Duy không chặn hoạt động của hắn, hắn cũng mất đi cơ hội trả thù.
"Anh yên tâm, chỉ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892210/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.