"Anh tìm tổng giám đốc Vương của chúng tôi tán gẫu ư?"
Hứa Trí Hằng nghe thấy lời Lục Trần nói, suýt chút nữa đã bật cười.
"Lục Trần, sao anh nói khoác không biết ngượng vậy nhỉ, anh là người ngay cả sĩ diễn cũng không có ư?" Hứa Trí Hằng trào phúng nói.
Lục Trần mỉm cười, bởi vì hắn là bạn trai cũ của Vu Lệ, nên anh không muốn chấp nhặt với hắn.
Thế nhưng anh vừa định rời đi, đã bị Hứa Trí Hằng ngăn lại: "Lục Trần, rốt cuộc anh có nói hay không, anh đến công ty chúng tôi làm gì? Nếu như là vì nhận được lời mời đến đây, tôi trực tiếp nói cho anh biết, anh bị loại."
Lục Trần dừng lại, liếc từ trên xuống dưới, sau đó anh nở nụ cười, "Tôi cho anh cơ hội, anh không nắm lấy, vậy đừng trách tôi không nể mặt cho anh. Anh có tin chỉ một cuộc điện thoại của tôi, đích thân Vương Duy sẽ lập tức đến đón tôi lên hay không?"
"Anh khiến tổng giám đốc Vương tới đón anh lên ư?" Hứa Trí Hằng cười ha hả nói: "Lục Trần, anh thật sự muốn tôi cười chết à? Anh cho rằng bản thân là ai? Một người gác cổng mà thôi, anh ở trước mặt tôi chém gió cái gì thế? Nếu như anh có thể khiến tổng giám đốc Vương của chúng tôi tới đón anh, tôi sẽ quỳ xuống dập đầu với anh."
Lông mày của Lục Trần nhướng lên, giễu cợt hỏi: "Thật chứ?"
"Thật, chỉ cần anh có thể khiến tổng giám đốc Vương đến đón anh, tôi sẽ dập con mẹ nó đầu với anh. Nhưng, nếu như tổng giám đốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892208/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.