“Liên quan gì đến em?” Lâm Di Quân vẻ mặt vô tội, Lục Trần là chồng cô, mua cho cô túi xách không phải là đương nhiên sao.
“Hừ, em không cần làm màu với chị, nếu không phải em đưa tiền cho Lục Trần từ trước thì anh ta có thể mua được một cái túi xách giá mười vạn sao?” Vương Uyển châm chọc nói.
Cô ta hận đến nghiến răng nghiến lợi nhìn Lâm Di Quân.
Vốn nên là cô ta ở trước mặt nhà Vương Tuyết toát ra vẻ thanh tú, không ngờ đến cuối cùng lại sập bẫy của Lâm Di Quân khiến cô ta mất sạch thể diện.
“Cô nói Lục Trần không có tiền?” Lâm Di Quân cười, cô thật sự không muốn đả kích nhà Vương Uyển.
“Lâm Di Quân, sao cháu có thể là người đa đoan như vậy, còn bày mưu kế với cả chị họ, chị thật sự là bác nhìn lầm cháu rồi!” Từ Phương mặt đầy tức giận nói, rõ ràng là con gái bà ta mưu mô nhưng bà ta lại cảm thấy là Lâm Di Quân không đúng.
“Bác gái, rõ ràng bác cũng nhìn thấy trên cả đường đi đều là mấy người đang khoe khoang, chúng cháu có nói gì sao? Hơn nữa, nói về chuyện cái túi xách này, Lục Trần sợ mọi người khó xử nên mới đợi mọi người đi ra hết mới quay lại mua, mua xong rồi cháu không định mở ra xem cũng là vì sợ mọi người không chịu đựng nổi, nhưng mà Vương Uyển lại muốn chạy đến tranh mở ra xem, vậy còn trách cháu được sao? Cuối cùng cô ta thấy được là cái túi đắt nhất kia lại còn khăng khăng vu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892185/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.