“Khoảng một tháng nữa, em muốn đi làm à?” Lục Trần nhìn Lâm Di Giai, anh biết Lâm Di Giai tốt nghiệp rồi, không đi làm, thường xuyên đi theo Vương Tuyết chạy đây chạy đó, chuyện đếu gì cũng không làm tốt, tìm chút việc cho cô ta làm cũng được.
“Vâng đúng vậy, anh xem em tới siêu thị anh có thể làm cái gì?” Nét mặt Lâm Di Giai chờ mong nhìn Lục Trần.
“Nhân viên bán hàng, anh thấy em rất thích hợp.” Vẻ mặt Lục Trần nghiêm túc nói.
Lâm Di Giai vừa nghe vậy thì nhảy dựng lên: “Anh rể, anh quá xem thường người khác đúng không, tốt xấu gì em cũng tốt nghiệp đại học Du Châu, anh để em một sinh viên đi làm nhân viên bán hàng?”
“Em quá coi trọng sinh viên đại học rồi.” Lục Trần lắc đầu, “Như vậy đi, anh cho em gặp giám đốc, nhưng em phải bắt đầu từ nhân viên bán hàng, chừng nào em có thể làm tốt công việc bán hang rồi, anh sẽ đề bạt em.”
Vừa đúng lúc anh đang muốn mở chi nhánh, đến lúc đó nếu Lâm Di Giai thực sự có chút bản lĩnh, để cô ta làm giám đốc chi nhánh cũng không phải không có khả năng.
Nhưng trước hết Lâm Di Giai cần phải bắt đầu làm từ những bước cơ bản trước.
Chỉ có làm tốt công việc cơ bản, mới có tiềm năng trở thành quản lý tốt.
Công việc cơ bản nhất cô cũng không làm tốt, vậy cho cô đi làm quản lý, không phải là để cô hại người sao?
Lâm Di Quân và Lâm Đại Hải đều hiểu ý của Lục Trần, Lâm Di Giai còn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892178/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.