“Sao, anh cũng muốn đấu với tôi?” Lục Trần nhìn về phía Trương Đạo Nhân giễu cợt.
Trương Đạo Nhân khẽ giật mình, Lục Trần có thể một quyền đánh bại cao thủ Hàn Thiên, hắn ta và Lục Trần solo không bị anh đánh cho tàn phế mới lạ, cho hắn mười lá gan, hắn cũng không dám đấu với Lục Trần.
“Anh... rõ ràng anh đã đồng ý với lời khiêu chiến của Đông Phương sư phụ, bây giờ Đông phương sư phụ tới rồi anh lại không dám đấu, anh có chí khí đàn ông không?” Trương Đạo Nhân tức giận nói.
“Đù má anh bị mù à? Anh nói xem tôi không đồng ý đấu lúc nào? Còn không phải thần côn không muốn đánh sao, một người không đủ tôi gọi thêm hai người, hai người không đủ tôi gọi thêm ba người, nếu vẫn không đủ tôi có thể gọi thêm ba trăm người, rõ ràng là ông ta không dám đấu.” Lục Trần cũng tức giận nói.
“Cậu, sao cậu có thể vô sỉ như vậy!” Trương Đạo Nhân cũng tức giận đến hộc máu.
“Chàng trai trẻ, cậu thất tín với người ta như vậy, không sợ bị người trong thiên hạ chê cười sao?” Trương Sinh Kiều cũng nhịn không được nói.
“Không sao, tôi da mặt dày.” Lục Trần ha ha cười nói.
Trương Sinh Kiều hộc máu.
Trong chớp mắt, tất cả mọi người bị Lục Trần đánh bại.
Mọi người đều là người làm ăn, đều muốn lăn lộn ở Du Châu, mặc dù có những lúc cũng phải dung đến những thủ đoạn vô liêm sỉ, nhưng không thể nào không có được.
Tên này đã tới trình độ quá mức vô sỉ rồi.
“Anh rể cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892165/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.