Chương trước
Chương sau
Trước khi quyên góp, Lệ Khuynh Thành cùng với trợ lý của mình đã phân tích, những chuyện quyên tiền từ thiện này, cứ cho là tứ đại gia tộc, bình thường thì quyên năm sáu mươi triệu là quá lắm rồi.
Sở dĩ cô quyên năm mươi triệu, chính là muốn xem xem có thể so sánh cùng với tứ đại gia tộc hay không, cho dù không quyên góp hơn tứ đại gia tộc, nhưng ít ra cũng là khoản cao nhất của tứ đại gia chủ rồi.
Không ngờ chỉ xếp hạng thứ bảy, ngay cả top 5 còn không vào nổi.
Từ khi nào mà một ông chủ siêu thị nhỏ cũng có tiền như vậy?
Lệ Khuynh Thành mỉm cười nhìn Lục Trần, trong lòng vô cùng tò mò về Lục Trần.
"Lục tiên sinh, cuối cùng anh quyên bao nhiêu thế?" Trần Sơ Nhiên cũng không nhịn được tò mò hỏi Lục Trần.
Vốn cô ta cho rằng Lục Trần có thể chỉ quyên hai triệu thôi.
Nhưng mà đến vị trí thứ bảy rồi, vẫn không đến phiên Lục Trần, sao có thể không khiến cô ta kinh ngạc chứ.
Trừ phi siêu thị này của Lục Trần là chuỗi siêu thị lớn.
Nhưng mà cô ta đã điều tra về siêu thị Thịnh Thế, cũng chỉ là bình thường mà thôi, ở trong tất cả siêu thị của Du Châu, còn chưa được đứng top 5.
Ông chủ siêu thị nhỏ thế này, có thể động một chút liền quyên mấy chục triệu sao?
Cô ta không tin được.
"Cũng không có nhiều, tiếp theo chính là tôi." Lục Trần cười cười nói ra.
Anh quyên một trăm triệu, tứ đại gia tộc cũng quyên một trăm hai mươi triệu, anh lại để Vương Duy lấy danh nghĩa Kỹ thuật Di Kỳ quyên hai trăm triệu.
Như vậy một hàng xuống, siêu thị Thịnh Thế của anh vừa vặn xếp ở vị trí thứ sáu rồi.
"Lục tiên sinh, anh thật rất có lòng, lại quyên hơn năm mươi triệu." Lam Linh cũng kinh ngạc nói.
Lục Trần khẽ cười cười, mấy chuyện quyên tiền này, quyên nhiều quyên ít toàn bộ dựa vào tâm ý, anh rất không thích hành vi trói buộc đạo đức này của người khác.
Trong tay anh dư dả, anh có tiền, anh chỉ là muốn quyên nhiều tiền chút cho khu vực thiên tai, đương nhiên có thể thuận tiện quảng cáo cho công ty, đó cũng là tốt.
Anh không phải đến khoe khoang, cho nên, đối với với Trần Sơ Nhiên và câu chuyện kinh ngạc của Lam Linh, anh cũng không muốn tiếp.
Người bên cạnh nói nghe Lục Trần quyên hơn năm mươi triệu, cũng đều nhìn sang, dù sao trong top 10 điều khiến người ta quan tâm nhất, tập đoàn Khuynh Thành thứ bảy đã quyên năm mươi triệu rồi, tất cả mọi người đều có chút chờ mong vị trí thứ nhất có thể vượt qua một trăm triệu hay không, vị trí thứ nhất lại sẽ là một trong tứ đại gia tộc rồi.
"Sau đây cho mời đại biểu siêu thị Thịnh Thế phát biểu, siêu thị Thịnh Thế đứng thứ sáu, quyên một trăm triệu, một tràng pháo tay dành cho siêu thị Thịnh Thế." Lệ Khuynh Thành nói xong xuống đài, Thương hội trưởng liền đọc một đoạn, đọc đến một trăm triệu thì không biết giọng của mình cũng cao hơn vài decibel.
Một trăm triệu!
Mọi người nghe vậy cũng mở to mắt nhìn, siêu thị Thịnh Thế này cũng kinh đấy, một phát quyên một trăm triệu, trước kia sao lại không nghe nói nhỉ?
Ở đây cơ bản đều là những phú hào không đi siêu thị, mà siêu thị Thịnh Thế của Lục Trần cũng mới khai trương không lâu, cho nên chắc chắn nhiều người cũng không biết rõ.
Lệ Khuynh Thành vừa mới xuống đài toàn thân trấn động, thiếu chút nữa ngã trẹo chân.
Lục Trần lại quyên một trăm triệu, đó là cái siêu thị gì chứ?
Lệ Khuynh Thành trợn tròn mắt, quả thực không thể tin được, một cái siêu thị mà quyên một trăm triệu.
Vốn Lục Trần xếp ở trước cô ta, cũng đã làm cho cô ta cảm thấy không thể tưởng tượng rồi, không được mức quyên của Lục Trần lại gấp đôi của cô ta.
Tập đoàn Khuynh Thành của cô ta chính là top 10 tập đoàn ở Du Châu đấy.
Nhìn Lục Trần lên đài, mọi người mới nhớ đến, đây mới là vị trí thứ sáu, vị trí thứ sáu đã là một trăm triệu rồi, vậy năm người phía trước không phải còn động trời nữa?
Bên trong top 5, tứ đại gia tộc nhất định chiếm 4 vị trí.
Như vậy còn một vị trí là ai đây.
Kỹ thuật Di Kỳ không quyên tiền, các tập đoàn lớn ngồi ở đây dường như cũng đã lên đài cả rồi, nhà họ Vương cũng chỉ quyên mười triệu, như vậy còn một vị cuối cùng là của ai?
Mọi người nghĩ mãi không ra, ngoại trừ tứ đại gia tộc, còn công ty nào có thể quyên hơn một trăm triệu sao.
Chẳng lẽ lại là giàu ngầm giống như siêu thị Thịnh Thế?
Trong lúc mọi người ở đây đoán hươu đoán vượn, Lục Trần đã lên đài.
Hội trường kinh ngạc đánh giá Lục Trần, Lục Trần nhìn thế nào cũng chỉ có hai bốn, hai lăm tuổi, người còn trẻ như vậy, lại quyên một trăm triệu trong lần hoạt động từ thiện này, quả thực có chút khó tin mà.
"Lục tiên sinh, hỏi anh một chút chuyện riêng tư, xin hỏi anh là ông chủ của siêu thị Thịnh Thế sao?" Thương hội trưởng tò mò hỏi.
Mọi người dưới đài cũng đều nhìn về phía Lục Trần, mặc dù cũng có không ít người quen biết Lục Trần, nhưng trong lòng rất nhiều người cũng vô cùng tò mò, quyên một trăm triệu, hơn nữa còn là một cái siêu thị nhỏ không có danh tiếng gì, mặc kệ Lục Trần có phải ông chủ của siêu thị hay không, đây cũng là một đề tài.
Thực tế tất cả nhà báo lớn, ánh mắt đều sáng lên, đề tài này tuyệt đối là một trong những chủ đề đứng đầu đêm nay.
Nghĩ như vậy, các phóng viên cũng đều đang nghĩ sẵn trong đầu, chuẩn bị viết xuống một số trọng điểm trước.
"Đúng, tôi chính là ông chủ của siêu thị Thịnh Thế." Lục Trần gật nhẹ đầu, đây chính là thân phận anh đã chuẩn bị tốt.
Anh chuẩn bị sau này sẽ lấy thân phận này xuất hiện trên tất cả các tạp chí lớn cùng với trong mắt các đại thế lực ở mọi nơi.
Vừa vặn Thương hội trưởng hỏi anh, anh đương nhiên sẽ không giấu giếm.
"Lục tổng, anh thật sự là khiến chúng tôi bất ngờ, anh thật sự có lòng, tôi thay mặt nhân dân ở khu vực gặp nạn cảm ơn sự hào phóng và khẳng khái của anh." Thương hội trưởng tự mình lấy huy chương từ thiện từ trong khay đeo lên cho Lục Trần.
"Lục tổng, anh nói vài lời với mọi người đi." Thương hội trường đưa microphone vào tay Lục Trần.
"Vâng." Lục Trần nhận lấy microphone nói, suy nghĩ một chút mới mở miệng.
"Mục đích quyên tiền của tôi, chỉ là vì giúp đỡ một chút cho các đồng bào ở những khu vực gặp nạn, chỉ cần có thể giúp được bọn họ, mục đích của tôi đã đạt được, quyên nhiều quyên ít, cũng là tâm ý của cả nhà, có tâm ý là được rồi.
Rất nhiều người nhất định sẽ hoài nghi, tôi là một ông chủ của siêu thị nho nhỏ, làm gì có nhiều tiền để quyên như vậy?
Một trăm triệu đối với tôi mà nói, vẫn đang nằm trong phạm vi tôi có thể đảm đương được, cho nên tôi cứ quyên một trăm triệu thôi.
Cuối cùng tôi chỉ muốn nói một câu, chúng ta quyên tiền, lượng sức mà làm, vì chúng ta làm chỉ là để những đồng bào ở khu vực gặp nạn sống tốt hơn, chứ không phải là vì thanh danh, xin cảm ơn."
Lục Trần nói xong cũng đi xuống luôn.
"Đúng, nói thật hay!" Thương hội trưởng nhận lấy microphone, vỗ tay đầu tiên.
Mọi người ở dưới đài vì lời nói của Lục Trần mà xúc động, cũng vỗ tay không ngớt.
Những ký giả kia đều viết xuống tiêu đề: Ông chủ siêu thị nhỏ quyên một trăm triệu, lời nói khiến người ta kinh ngạc…
"Tiếp theo xin mời nhà họ Trương vị trí thứ năm lên đài..." Lục Trần vừa xuống đến, Thương hội trưởng lập tức gọi đến nhà họ Trương.
"Vị trí thứ năm đã là một trăm hai mươi triệu, vị trí thứ nhất thì bao nhiêu đây?"
"Ít nhất cũng phải vượt một trăm năm mươi triệu."
"Đúng thế, nói không chừng có thể đến hai trăm triệu, cũng không biết là nhà nào."
Người nhà họ Trương lên đầu, tất cả mọi người đều thảo luận.
"Lục tiên sinh, anh cảm thấy vị trí thứ nhất là nhà nào, sẽ quyên bao nhiêu?" Trần Sơ Nhiên lại hỏi Lục Trần.
"Tôi cảm thấy hẳn là nhà họ Trần, hoàn cảnh nhà họ Trần gần đây cũng không tệ." Lệ Khuynh Thành cũng nhìn về phía Lục Trần suy đoán nói.
"Tôi cảm thấy, có thể lại là một đại gia ngầm." Lục Trần cười giỡn nói
Đại gia ngầm?
Thật là có khả năng này, chỉ là, sẽ là công ty nhà nào đây?
Trong mắt bọn người Lệ Khuynh Thành cũng tràn đầy chờ mong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.