Mắt Lục Trần sáng lên, trong mắt người bình thường tốc độ của Hàn Thiên đúng là nhanh đến cực độ, nhưng trong mắt anh ấy chẳng qua cũng chỉ có như vậy mà thôi.
Có điều lực cú đấm này của Hàn Thiên đúng là không hề nhỏ, xem ra đúng là anh ta đã bị những lời nói trước đó của Lục Trần làm cho nổi giận rồi, đây đúng là muốn một quyền phế luôn Lục Trần.
Mọi người đều có thể nhìn ra quyền này của Hàn Thiên xảo quyệt hơn và hung hiểm hơn trước, lực ra quyền cũng mạnh hơn rất nhiều vì thế mà đều nghĩ rằng Lục Trần tiêu rồi.
Trần Dương và đám người đều đồng loạt nhắm mắt lại không dám nhìn, đối diện với một quyền hiểm ác như vậy của Hàn Thiên, Lục Trần chắc chắn là không tránh được, bọn họ đều cho rằng Lục Trần chết chắc rồi, đây đúng là kết cục bị đánh cho bằng chết mà.
Trương Sinh Kiều lại cười đắc ý nói: “Lão Trần à, đây là cao thủ mà ông biết đó sao? Tôi thấy hóa ra cũng chỉ có vậy mà thôi, trước mặt Hàn Thiên thì hắn cũng chỉ là một tên ngốc thôi.”
Thế nhưng, lời của ông ta vừa vang lên, điệu cười đắc ý đột nhiên trở nên đông cứng lại trên gương mặt.
Chỉ nhìn thấy nắm đấm của Hàn Thiên vừa định chạm đến người của Lục Trần, thì Lục Trần liền chuyển động, hai chân chùng xuống hơi cong cong, sau đó đột nhiên bật lên giáng một đá lên đỉnh đầu của Hàn Thiên.
Cùng lúc đó, nắm đấm hung hãn của Hàn Thiên còn cách ngực Lục Trần khoảng mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892087/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.