Sắc mặt Vương Tuyết tái nhợt, bà ta rất muốn nói rằng đối phương giở trò, nhưng bà ta biết ở đây bà ta không là gì cả, toàn thân trở nên hồn siêu phách lạc.
Lâm Đại Hải và Lâm Di Giai cũng có dáng vẻ hồn siêu phách lạc như vậy, đồng thời ánh mắt nhìn Vương Tuyết có chút không vui, rất không vui.
Hóa ra là trước đó Vương Tuyết đã thắng được 2 ván rồi, cũng phiêu rồi, xuống tay càng ngày càng lớn, Lâm Đại Hải khuyên bà ta đừng chơi nữa bà ta không nghe. Cho rằng hôm nay mình đang rất may mắn, muốn sau một đêm trở nên giàu có.
Đâu biết được sau đó thua liền vài ván, bây giờ thua một phát hết sạch.
Nhà họ Trần chú ý đến thể diện của Lục Trần, nên cũng mời gia đình Lâm Đại Hải đến, Lâm Đại Hải đã đem cân trà Hoàng Sơn Mao Phong mà Trịnh Thu Sơn tặng ông ấy đến, hóa ra bọn họ lại có thể ở một phòng khách khác.
Nhưng ở trong đó đều là những ông chủ lớn có tiếng tăm, một gia đình ở đâu cũng không quen biết ai, hơn nữa chủ đề mà người ta bàn luận bọn họ cũng không thể xen vào được, rõ ràng có chút không thoải mái, nên đã đến chỗ này.
Không ngờ rằng Vương Tuyết nghiện cờ bạc, trong phút chốc từ một triệu phú tài khoản không còn nổi một triệu.
Thấy bố vợ hồn siêu phách lạc, điệu bộ như từ thiên đường rơi xuống địa ngục vậy, Lục Trần thở dài một hơi, chuẩn bị giúp bọn họ thắng lại tiền về.
“Mẹ, mẹ đứng dậy, để con chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892074/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.