Tại triển lãm đồ cổ năm năm có một ở Du Châu, Lục Trần nhờ giám định được bức họa “Giang Đình Đàm Cổ Đồ” và chiến thắng Trịnh Tây Hòa, người đứng top 3 trong Hiệp hội đồ cổ, mà trở nên nổi tiếng.
Chỉ trong một đêm, danh tiếng của Lục Trần đã được lan truyền trong toàn giới đồ cổ Du Châu.
Các thương buôn đá quý cứ ồ ạt tìm hiểu về thân thế của Lục Trần.
Bao gồm cả Tả gia và Vương gia, cũng đang dốc sức điều tra về thân thế của anh.
“Tả thiếu gia, điều tra ra rồi, tên đó chẳng liên quan gì đến Kỹ thuật Di Kỳ cả, hắn chi là mở siêu thị thôi.” – Tại văn phòng chủ tịch của Tập đoàn đá quý Vân Phi, Địch Phú đứng trước bàn làm việc của Tả Thanh Thành báo cáo.
“Mở siêu thị á?” – Tả Thanh Thành cau mày, rõ ràng lần trước hắn thấy Lục Trần cùng giám đốc đại lý của Kỹ thuật Di Kỳ là Vương Duy và Hứa Thư Đình cùng nhau đi xem đất mà, lẽ nào cậu ta không phải người của Kỹ thuật Di Kỳ thật sao?
“Chỉ cần cậu ta không phải người của Kỹ thuật Di Kỳ là được.” – Tả Thanh Thành cười.
Địch Phú giật mình, hắn không ngờ Tả Thanh Thành lại nghi ngờ Lục Trần là người của Kỹ thuật Di Kỳ.
“Tả thiếu gia, hắn chắc chắn không phải người của Kỹ thuật Di Kỳ đâu, hắn mà là người của Kỹ thuật Di Kỳ, thì bố vợ hắn đâu có luồn cúi như vậy?” – Địch Phú khẳng định.
Tả Thanh Thành gật đầu, trước đây hắn luôn cho rằng Lục Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892067/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.