Vốn gia thế của Lý Văn Quang đã rất tốt, vẫn còn trẻ mà đã lên đến chức trưởng ban, hơn nữa còn là trưởng ban của ngành quan trọng trong cục công thương, lại thêm cả người chú giữ chức cục phó, có thể nói Lý Văn Quang đang độ thăng quan tiến chức, tiền đồ xán lạn rộng mở.
"Chào cậu, trưởng ban Lý!"
"Trưởng ban Lý, đây là danh thiếp của tôi!"
"Ôi trời, trưởng ban Lý, lâu lắm rồi không gặp, hôm nay không say không về nhé!"
Có thể nói sự xuất hiện của Lý Văn Quang đã khiến buổi họp lớp đạt tới một cao trào mới, hầu hết đám bạn học đều vội vã tiến lên chào hỏi, trong lời nói của họ còn mang theo vẻ nhún nhường như có như không.
Vu Lệ bên cạnh có phần lúng túng, một đại mỹ nữ như cô ta mà lại không có ai mở lời chào hỏi trước. Việc này khiến Vu Lệ lại cảm nhận được tầm quan trọng của quyền lợi.
Đây là một kiểu tư tưởng thâm căn cố đế của người Hoa Hạ, dù có làm gì đi chăng nữa thì trở thành công chức trong bộ máy nhà nước vẫn là sự lựa chọn hàng đầu.
Dù không có chuyện gì cần nhờ tới mối quan hệ nhưng kể ra cũng đủ để tự hào.
"Mọi người ngồi xuống cả đi, chúng ta đều là bạn học cũ của nhau, không cần phải như vậy, không cần như vậy đâu." Đứng giữa đám người vây kín xung quanh, Lý Văn Quang hờ hững trả lời.
"Đi thôi đi thôi, tới gian phòng bên cạnh đi, tôi đã cho dọn đồ ăn lên rồi." Đúng lúc này Triệu Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892046/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.